Thứ Tư, 31 tháng 12, 2014

Những trái cây độc ngày Tết cực bắt mắt

(Kiến Thức) - Bây giờ bắt đầu là thời điểm mà nhiều người “săn lùng”, sẵn sàng móc ví để mua các loại trái cây độc ngày Tết .


Những trái dứa phụng được uốn thành nhiều nhánh, nhiều tầng hình như chim phượng, mẫu mã đẹp, độc đáo là một trong nhiềutrái cây độc ngày Tết.


Mỗi trái dứa có khóm tốt và màu đỏ son sặc sỡ mang ý nghĩa đa phúc lộc thường được chọn lựa kỹ lưỡng và giá bán đắt hơn trái loại 2-3, giao động từ 300.000 đồng đến 600.000 đồng một trái.

Năm nay, trái bưởi hình Phật mang ý nghĩa tâm linh được bán với giá 600.000 đồng/quả cũng rất được chú ý.


Những trái lê thu hút hơn cả vì được tạo hình giống quả nhân sâm trong cuốn tiểu thuyết Tây Du Ký, có giá gấp 2-3 lần trái lê bình thường.


Đu đủ kiểng cầu kỳ công chăm sóc, tưới bón và cho trái chín vàng vào dịp Tết có giá từ 2-3 triệu mỗi chậu.


Nắm bắt được nhu cầu và sự đổi mới trong cách chơi, chọn trái cây độc ngày Tết của khách hàng, nhà vườn sáng tạo nhiều kiểu dáng có 1 không 2 cho dưa hấu. Trong hình là dưa hấu hình, có giá gấp mấy chục lần so với dưa thường.


Những trái dưa khắc hình, dòng chữ "Phúc - Lộc - Thọ", "Chúc mừng năm mới" lên tới cả triệu đồng với hình phức tạp, ở mức độ đơn giản, số tiền mỗi trái vào khoảng 300.000 - 500.000 đồng.


Dưa hấu vuông vỏ ngoài màu xanh, ruột bên trong màu đỏ tượng trưng cho sự may mắn, phải đặt trước cả tháng mới có hàng kịp Tết.


Dưa thỏi vàng cầu mong năm mới được nhiều may mắn, làm ăn phát tài có giá từ 1,3 triệu trên 2 triệu/cặp.


Bưởi hình hồ lô hình long, phụng, chữ "tài", "lộc" lạ mắt vẫn được người mua yêu thích. Trái cây được tạo hình mất rất nhiều công đoạn và tỉ lệ thành công không cao, vì thế giá bán đắt hơn rất nhiều so với loại thường.


Những trái phật thủ có dáng đẹp, ngón to bung xòe, nhiều tầng được dân lái buôn và nhiều người chơi tìm về tận vườn đặt tiền từ nhiều tháng trước Tết. Có những trái giá "chát", lên tới chục triệu.
Video hướng dẫn cách lấy bưởi lễ ra khỏi hộp (Nguồn: website Bưởi lễ Cát Tường):

Ngọc Linh (tổng hợp)

SỬA SOẠN LÌA ĐỜI

Ni Sư Tenzin Palmo
Bài pháp với đề tài thực dụng “Đem sự tu tập vào đời sống” đã được Ni Sư Tenzin Palmo trình bày với phong cách đơn giản mà tinh tế, linh hoạt cuả bà.
Ni Sư chấm dứt bài giảng, nhìn thính chúng, mỉm cười chờ đợi những câu hỏi của các Phật tử tham dự. Chánh điện Thiền Tự Tiêu Dao sinh động hẳn lên và hội chúng tranh nhau đưa tay xin hỏi.
Thông qua sự thông dịch của hai em Phật tử, Ni Sư từ tốn giải đáp từng thắc mắc về cá nhân Ni Sư, về cuộc sống đời thường cho đến các ưu tư về trải nghiệm thiền tập...
Một Phật tử đã hỏi một câu thú vị:
- “Đọc cuốn Cave in the Snow, con biết là Jetsuma đã suy nghĩ về cái chết từ khi còn rất bé, ở độ tuổi mà các con cuả con chỉ biết ăn ngủ, chơi đùa. Trong 12 năm ẩn tu trên núi tuyết, Ni Sư nhiều lần đối diện với hiểm nguy. Có lần Ni Sư bị chôn sống nhiều ngày trong hang dưới trận bão tuyết và tưởng chừng không thể thoát khỏi lưỡi hái cuả Tử thần... Xin Ni Sư hoan hỉ cho con biết cảm nghĩ của Ni Sư về Cái Chết.”
- “Tôi may mắn sinh ra trong một gia đình “lạ đời” ở Luân đôn! Cái chết không là điều cấm kỵ (taboo) mà luôn được gia đình bàn cãi hàng ngày một cách cởi mở. Trong khoảng đời ở trong hang trên núi tuyết, nhờ tu tập mà tôi đã bình tĩnh đối phó với mọi chuyện. Tôi bình thản đón nhận cái chết nếu nó xảy ra cho tôi vào thời điểm ấy.
Bây giờ, đôi khi tôi nghĩ rằng: A! Cái chết đến hả. Chắc là hứng khởi (exciting) lắm đấy!”
Cử toạ cười ồ trước câu kết dí dõm, nửa đùa nửa thật cuả Ni Sư Tenzin Palmo.
Từ cuối phòng, cô trụ trì mở lối cho một thính giả đi lên phía trước Chánh điện. Anh ấy trông tiều tụy, da dẽ xám xanh và nét mặt lộ vẻ lo buồn. Anh chắp tay vái chào, ngồi xuống bồ đoàn, ngước nhìn Ni Sư, nghẹn ngào không nói được. Cô trụ trì đỡ lời:
“Anh D muốn xin ý kiến Ni Sư về việc sửa soạn thế nào khi sắp lìa đời. Anh bị ung thư phổi, đã mổ xẻ và hóa trị gần ba năm nay nhưng không thuyên giảm, bịnh đã đến thời kỳ cuối. Mạng sống không còn bao lâu. Hôm nay anh đến để thưa hỏi Ni Sư, dù anh là tín đồ Công giáo.”
Đại chúng im phăng phắt vì kinh ngạc.
Ni sư xoay người đối diện với anh D. Nhìn anh với ánh mắt đầy thương cảm, Ni sư hỏi: “Anh có muốn nói chuyện riêng với tôi không?”
Anh D thưa: “Dạ không cần. Con muốn Ni Sư trả lời cho con trước hội chúng để mọi người cùng được lợi lạc.”
Một tràng pháo tay nổi lên tán thưởng sự chia sẻ đầy can đảm và độ lượng của anh.
Hướng về anh D, Ni sư Tenzin Palmo nói chậm rải từng tiếng một:
“ Ai rồi cũng phải chết cả! Có những đứa bé chết từ thuở sơ sanh. Có kẻ chết trẻ, người chết già vì đủ mọi lý do: tai nạn, bịnh tật, già yếu... Ai cũng biết về cái chết nhưng cứ tưởng là nó đến cho người khác chớ chưa đến lượt mình... mãi cho đến lúc nó thình lình hiện ra trước mắt thì hoảng hốt, lo sợ, bấn loạn vì thiếu sự chuẩn bị. Chết vì bệnh tật là may mắn hơn vì có thời gian sửa soạn cho sự ra đi.

Để sửa soạn lìa bỏ cuộc đời:

1/ Điều trước tiên là buông bỏ mọi giận hờn, oán hận mà từ trước tới nay ta ôm ấp trong lòng. Mở lòng tha thứ hết mọi người. Buông xã hết.

2/ Hãy nói những lời yêu thương và biết ơn ta từng muốn nói mà chưa có dịp hay còn ngần ngại.

3/ Hãy di chúc về tài sản, ước muốn cuả mình. Cần phân minh và công bằng để thân nhân không tranh dành, cãi cọ trong thời gian ta mới lìa đời.

4/ Hướng tâm, nghĩ tưởng về Đức Chuá, Đức Mẹ nếu là tín đồ Công giáo, về Phật A Di Đà nếu là Phật giáo. Nếu không có tôn giáo thì nên hướng về Ánh Sáng.

5/ Thân nhân không nên than khóc và níu kéo: “Đừng đi, đừng bỏ em, đừng bỏ con...” vì sẽ gây quyến luyến, khó khăn thêm cho người sắp ra đi. Điều nên làm là nhắc nhở kẻ hấp hối nhớ đến những điều thiện lành. Dù người ấy có vẻ như đang hôn mê, không nói năng được nhưng thân nhân vẫn luôn nhắc nhở, cầu nguyện vì trong thâm sâu, họ vẫn còn biết.

6/ Nếu thân thể bị đau đớn thì cứ dùng thuốc giảm đau. Người tu tập cao có thể chịu đựng vì quán chiếu tánh không của cơn đau. Nhưng với người bình thường thì đau quá làm họ sân hận, bấn loạn. Hơn nữa, thuốc giảm đau không ảnh hưởng đến thần thức sau khi chết.

7/ Một điều cần nhắc nữa là: Khi ra đi, người chết thường thấy hình ảnh của ông bà, cha mẹ hay thân quyến quá cố hiện ra, vẫy gọi mình. Đừng đi theo họ mà chỉ hướng đến Chúa, Phật hay Ánh Sáng, là con đường hướng thượng.”
Ghi lại những lời khuyên hữu ích vì cảm niệm công đức cuả Ni Sư. Xin chia sẻ cùng tất cả. Thực hành là chuyện của mỗi người.

Hiền Thuận

NẾU KHÔNG CÓ PHẬT

Tôi đi ngang một khu chợ tự phát, thấy cô bé độ 15-16 mặt mày xinh xắn đang ngồi chào mời khách mua lươn. Cái chậu lươn của em có đến mấy chục con. Em đang làm lươn, vẻ mặt rất bình thản, tay dính đầy máu. Tôi bỗng thấy chóng mặt và nghe tim mình nhói đau.
Đúng là trong cuộc sống, ta rất cần có được một tâm tư bình thản để đối mặt với đời. Nhưng con lươn dưới tay em đang oằn oại, thống khổ tận cùng song em không chút động lòng vì nỗi đau của nó, em đã quen với nghề nghiệp của mình và không còn biết xót xa cho số kiếp những con vật bị an bài theo thuyết “Vật dưỡng nhân”.
Hồi nhỏ, dạo 8-9 tuổi, tôi còn “anh hùng” hơn em. Ba tôi mở một quán kem gần chợ. Mật ngọt của kem thu hút đông đảo khách hàng đến tiệm - không phải người - mà là ruồi!
Ba tôi giao cho tôi nhiệm vụ đặc biệt: đập ruồi. Tôi nhận “vũ khí” ông đưa, mới đầu tôi chỉ làm theo bổn phận, nhưng dần dà tôi cảm thấy khoái chí nhất là sau mỗi tiếng “chát” vang lên, ruồi nằm chết dẹp lép, ruột lòi ra, công việc của tôi đã thành trò tiêu khiển, ruồi phải nằm bẹp dí lòi ruột, thì tôi mới thích thú.
Đó là quãng thời gian tôi sống trong tối tăm - tối tăm - vì tôi không biết đến Phật pháp. Trong nhà tôi vẫn có thờ hình Phật, song giáo lý Ngài tôi chưa thấm sâu, nhà tôi cũng cữ sát hại, chẳng giết con gì để ăn, nhưng những loài côn trùng nhỏ nhít cỡ ruồi muỗi trở xuống thì chẳng ai quan tâm thương đến chúng.
Rồi khi vào chùa tu, chúng tôi thường kể chuyện cho nhau nghe. Một pháp lữ bảo tôi:
- Hồi nhỏ chị khoái nhất là bắt chuồn chuồn, ngắt đuôi nó đi, rồi cắt tua giấy kiếng nhiều màu, se nhọn một đầu, nhét vào ruột chuồn chuồn, thả nó bay lên, chị thích chí nhìn đuôi giấy đủ màu bay lượn giữa trời, không biết làm vậy là con chuồn chuồn đau ruột, cũng không hiểu nó đau như thế nào? Cho tới năm hơn 20 tuổi chị bị viêm ruột, rồi về già thì ung thư ruột, bỗng dưng chị lại nhớ và thấu hiểu nỗi đau của con chuồn chuồn.
Tôi thuật lại cảnh đập ruồi của mình, tôi không đau ruột như chị, nhưng bây giờ tôi hưởng cái đau toàn thân, từng đốt xương đều nhức buốt, mỗi khi nhúc nhích cơn đau càng gia tăng khiến tôi cử động thật khó khăn. Điều khiến tôi có thể song hành và chấp nhận được cơn bệnh là tôi biết mình đang “nếm thử” quả của nhân gieo không lành ngày xưa. Cơn đau này có thấm vào đâu so với nỗi đau hàng trăm con ruồi lòi ruột bẹp dí?
Có thể cho là tôi suy nghĩ viển vông, mơ hồ. Nhưng nghĩ theo nhân quả cũng rất có lợi, bởi vì mỗi lúc thân xác bị bệnh hoành hành đau đớn, tôi lại nhớ đến hành động sát sinh của mình ngày xưa và tự dưng có đủ sức chịu đựng và thấy cơn đau vơi đi, nhẹ bớt. Bàn về thuyết nhân quả của Phật giáo, tôi chợt nhớ đến chuyện bà cô họ của tôi. Hồi trước giải phóng, bà chuyên bán bì bún chả giò ở chợ BH. Ngày nào cũng mua cả thúng thịt heo đem về luộc chuẩn bị cho món bì vào buổi bán ngày mai. Sau này khi già, da bà ngả màu y như thịt heo luộc, rõ nhất là phần bàn tay.
Còn bé Hà công quả chỗ tôi, em ở nhờ chùa đi học bổ túc, vẫn tụng niệm, ăn chay và tu tập “nháp” theo thời khóa dành cho Ưu bà di. Nhưng lúc cần tiền em cũng nhận làm móc câu cho một hãng sản xuất cần câu cá. Vào nghề mới nửa tháng, cổ họng em sưng tấy, lưỡi cũng sưng lở nhìn giống như bị lưỡi câu móc. Tất nhiên là em rất đau đớn, thế là em hoảng kinh, vội lạy sám hối và bỏ nghề. Sau này em xin vào một hãng may, lương ổn định, cuộc sống tương đối không chật vật.
Còn cô em gái của bạn mợ tôi có tài nấu ăn rất khéo. Do túng bấn nên khi được các nhà khá giả bên Tin Lành giúp đỡ, cô liền cải đạo. Gặp tôi, cô có vẻ ngượng ngùng, lo phân minh giải thích... tôi mỉm cười bảo:
- Không sao. Miễn là cô sống thấy an ổn và hạnh phúc là được rồi.
Sau đó, cô xin vào làm bếp cho một công ty nước ngoài, lương rất cao. Công việc hàng ngày của cô là chế biến thịt bồ câu, hàng ngày cô cắt cổ cả trăm con. Gặp tôi, cô kể về công việc của mình với vẻ mãn nguyện, hạnh phúc. Cô đang muốn tôi chia sẻ niềm vui lớn của cô. Cuộc sống cô đang phất lên vì sung túc. Nhưng cô không nhận ra nụ cười gượng gạo và tâm tư héo hon của tôi. “Một ngày cắt cổ cả trăm con bồ câu...” tôi nghe mà đau lòng, cô đang tạo ác nghiệp chất chồng, làm sao tôi dám khuyên cô, cô đã là người ngoại giáo, đâu thèm tin thuyết Nhân quả quá cổ xưa nhiều cấm đoán của Phật(?), cô đang đổi đời xán lạn nhờ cải đạo, cải nghề, không thấy sao?...
Tôi chào cô, lủi thủi đi. Nửa năm sau tình cờ gặp lại, tôi ngạc nhiên khi thấy cô quá xanh xao tiều tụy. Cô báo tin mình đã bỏ nghề. Hóa ra, giết bồ câu được sáu tháng, cô bị bịnh nặng, cổ và bụng đều nổi bướu độc, suýt chết. Số tiền lương hậu hĩ không đủ để chạy thuốc thang. Cô hoảng quá, bỏ nghề, quay về đạo Phật lại, lo lễ bái sám hối. Hiện giờ cô đang ở và công quả các chùa, phụ việc trong phòng thuốc từ thiện. Cô không giàu, nhưng bệnh nhẹ hẳn. Tôi mỉm cười:
- Hồi đó em muốn khuyên mà không dám, lo thầm vì thấy cô tạo tội sát lớn quá, mỗi ngày giết cả trăm sinh mạng, mà cho dầu cô kiếm được tiền bằng cả núi vàng thì cũng là họa chứ không phải phúc...
Tôi không nói hết cô đã hiểu, mắt nhìn tôi đồng tình. Nắm tay tôi lắc lắc. Tôi móc túi, lấy phần tiền nhuận bút của mình, biếu cô. Cô nhận, mắt rưng rưng. Bây giờ tuy cô không dư dật, sống nhờ và công quả ở chùa nhưng có lẽ nội tâm thanh thản hơn.
Đọc đến đây có lẽ sẽ có người nói rằng: ... khối người giết chóc, khối người sát sinh mà vẫn sống phây phây, ăn nên làm ra, có khổ báo gì đâu?
Phật từng giải thích rằng: Quả báo có khi trả sớm, có khi trả muộn.
Thật sự nếu để ý, ta sẽ thấy những người đang sống hiền thiện mà xoay qua làm ác, trả quả rất nhanh. Quả này xảy ra như một cảnh báo, giúp họ đình chỉ việc ác và hồi đầu. Giống như chiếc áo trắng, vừa mới bị lem vài vết mực, được chỉ để tẩy ngay. Có những người cả đời làm ác, song do một biến cố nào đó khiến họ thức tỉnh, xoay qua làm thiện mạnh mẽ. Đó là nhờ duyên lành đời trước nên họ còn được cảnh tỉnh để quay về với nẻo thiện. Còn người làm ác quá nhiều mà không thấy “trả” gì. Thì quả sẽ trả sang đời sau, khi phúc hưởng hết thì họa ập tới còn thê thảm hơn. Phật luôn nhắc nhở môn đệ Ngài: “Nên sống chánh nghiệp, không sống tà nghiệp”. Chánh nghiệp là những nghề đem đến lợi ích cho mình và người. Tà nghiệp là những nghề kiếm ra tiền trên đau khổ của người và vật. Còn nếu nói: “Vì nghèo nên phải sống tà nghiệp thì sao?”... Tôi bỗng nhớ câu: “Trời Phật không triệt đường của ai cả, nếu người ấy thật lòng muốn sống thiện thì niệm lành trong tâm sẽ chiêu cảm, giúp họ có cơ may hành thiện nghiệp". Tôi thú vị khi nhớ thời xưa nước Ấn Độ vẫn có những ngày vua chúa cấm giết hại, cấm bán thịt, nhất là những vị vua mộ đạo...
Nếu không có Phật, không có giáo lý Ngài hướng dẫn, có lẽ tôi đã tạo tội bằng non. Nhờ Ngài, tôi biết phân biệt thiện ác, biết suy gẫm lý nhân quả khi gặp phải bất công, biết đắn đo khi gieo nhân, biết đình chỉ khi niệm ác khởi, biết trau giồi phẩm hạnh để phát triển bi trí hầu xoa dịu bớt khổ đau trong đời.
Cô bé vẫn ngồi đấy làm lươn, con lươn vẫn tiếp tục oằn oại dưới bàn tay em, mặt em vẫn rạng rỡ, luôn điểm sẵn nụ cười để chào mời khách. Ngoài nỗi xót xa, tôi chẳng thể làm gì trong nhịp sống đang đều đặn diễn tiến. Cầu mong sao ánh sáng Phật soi rọi khắp nơi, để người người sống theo Chánh pháp, không gieo nhân khổ đau và biết tạo hạnh phúc cho mình lẫn người.
Hạnh Đoan 

Đầu năm rước lộc về nhà

Từ ngàn xưa, bất cứ người dân Việt Nam nào cũng chú trọng tục mua muối, mua lửa đầu năm mới để rước lộc vào nhà.
Ở Hà Nội, từ sáng mùng Một Tết, nhiều người đi bán muối dạo qua khắp các con phố hoặc mang thúng muối ra bán ngay trước cổng chùa.
Để thu hút khách, nhiều người còn khéo léo đóng muối vào các túi vải màu đỏ rồi gắn ông thần tài loại nhỏ lên. Nhà nhà, người người đều háo hức mua một vài đồng muối lấy may cả năm, tuy nhiên, không ai kỳ kèo mặc cả bao giờ.
Tục mua muối được người xưa nhắc nhở trong câu tục ngữ: “Đầu năm mua muối, cuối năm mua vôi”. Theo quan niệm của người xưa, muối là thứ mặn, chống xú uế, có thể xua đuổi tà ma, đem lại nhiều may mắn trong gia đình. Tục mua muối đầu năm còn có ý nghĩa cầu mong sự đậm đà trong tình cảm gia đình, sự hòa thuận, gắn bó keo sơn giữa vợ chồng, con cái.
Hơn thế nữa là sự mặn mà, tình thân thiết quanh năm trong các quan hệ ứng xử, quan hệ làm ăn. Theo cụ Phùng Lộc, 84 tuổi, ở Phường Nam Đồng, quận Đống Đa, Hà Nội, đây là một phong tục hay, có tính chất dân gian và cần được lưu giữ bởi trong xã hội hiện đại không phải ai cũng biết được tập tục này: “Ngày tôi còn nhỏ, khi còn đi học, đến kỳ nghỉ Tết về quê thì thường thấy gia đình nào cũng mua muối đầu năm và vôi cuối năm thành phong tục, dân gian. Thường thường buổi sáng mùng 1 có hàng rong bán muối thì nhiều nhà mua để cho mặn mà, gia đình ấm cúng, hạnh phúc trong năm. Bỏ đi cái bạc bẽo của năm cũ để vào năm mới hạnh phúc hơn”.
Cụ Phùng Lộc cũng lưu ý, nên mua muối vào sáng mùng Một Tết. Khi mua nên chú ý mua một bát đầy có ngọn và trả tiền tương ứng một hai cân để cầu may. Điều đặc biệt ở đây là muối bao giờ cũng đong có ngọn, chứ không gạt miệng sợ về sẽ mất lộc, mất mặn mà.
Tục mua lửa, là bật lửa hay diêm cũng được nhiều người chú trọng. Theo quan niệm của người xưa, mua lửa là mang may mắn, mang lộc đầu năm về nhà. Vì thế nếu đầu năm ai mua được lửa thì người đó hy vọng vào một năm mới nhiều điềm lành, nhiều may mắn và nhiều tài, lộc.
Bà Nguyễn Thị Nghĩa, ở phường Chương Dương, Hà Nội đã 20 năm bán lửa vào đầu năm mới ở khu vực bờ hồ Hoàn Kiếm cho biết, vào đêm 30 mọi người tập trung rất đông tại đây để xem pháo hoa, và cũng là để đợi thời khắc chuyển giao giữa năm mới và năm cũ. Trước khi trở về nhà để xông đất nhà mình, ai cũng muốn mua cho mình một chiếc bật lửa, hoặc một bao diêm hay một cành lộc… để mang may mắn về nhà.
Bà Nguyễn Thị Nghĩa cho biết: “Chuẩn bị giao thừa là tôi bán diêm. Các cô các cậu hay mua diêm. Bởi vì đầu xuân năm mới ai cũng dùng tới lửa, có lửa thì đầu xuân năm mới mới sáng sủa. Từ trước tới nay, cha ông ta để lại đầu xuân năm mới bao giờ cũng phải đỏ, lộc lá tốt về đầu năm, cho cả năm. Đỏ cả năm, cho nên bao giờ lửa cũng phải đi đầu tiên. Cành hoa lá lộc. Ví dụ mình đi giao thừa, khi về có cành lộc mang về nhà hoặc lửa, mua muối mặn mà, lửa đỏ cả năm sẽ làm ăn phát tài từ đầu năm đến cuối năm”.
Ngày xưa, các cụ ta còn có tục gánh nước đến các gia đình trong làng để bán vào ngày đầu năm. Tục lệ này tượng trưng cho việc gánh tài lộc đến nhà với lời chúc: "Tiền vô như nước". Đặc biệt là ở nông thôn, trước khi bước sang năm mới, nhà nào cũng đổ đầy nước vào bể, chum, vại. Người ta tin rằng trong năm mới, của cải sẽ nhiều như nước.
Các cụ dạy “có kiêng có lành”. Cùng với những tập tục được nhiều người chú trọng, giữ gìn, tục kiêng kỵ đầu năm cũng được lưu truyền ở khắp vùng miền đất nước, sẽ tạo nên gam màu đa dạng cho ngày Tết cổ truyền của dân tộc./.

ST

Luận về "BIẾT"

Khi xưa còn bé, tôi nghe được một câu danh ngôn, không biết do danh nhân nào nói ra, nhưng đã để lại ấn tượng tới ngày nay, vì cho tới bây giờ tôi vẫn .. chưa hiểu hết được ý nghĩa của câu nói đó. Câu nói rằng:
“Khôn cũng chết, dại cũng chết, biết thì sống..”
Trong đời sống trần gian, thông thường người Khôn hay nắm được thời cơ hành động nên dễ được thành công và có nhiều lợi thế trong mọi phương diện - người Dại trái lại ít khi nhận biết rõ vấn đề nên hay thất bại hoặc chịu thiệt thòi. Thế nhưng Khôn và Dại đều chết như nhau, chỉ có Biết mới sống. Thế thì Biết cái gì, và làm sao Biết?


Một cách diễn giải giản dị là: sự khôn ngoan sắc xảo quá sẽ tạo sự chú ý và dễ gây thù chuốc oán, còn ngu dại quá sẽ bị lợi dụng và phản bội trở thành vật hi sinh tế thần … Thế thì phải Biết như thế nào để có thể sống được tốt đẹp an lành?
Thắc mắc này đã nằm ngủ quên trong tôi mấy chục năm nay, bây giờ tự nhiên trỗi dậy, vì một cơ duyên nào đó… Làm sao định nghĩa được chữ Biết? Tìm nơi sách vở thánh hiền , trong Luận Ngữ của Khổng Tử, có một câu nói về Biết như sau:
Khổng Tử dạy Trọng Do: “Anh Do, ta dạy cho anh thế nào là Biết này. Biết điều gì thì nhận là biết, không biết thì nhận là không biết, như vậy là biết.”
Câu này thoạt nghe có vẻ như … huề vốn, nhưng nghĩ lại thấy cũng rất sâu sắc. Chỉ nói điều mình biết, và thẳng thắn thú nhận điều không biết , đó là đã tự biết mình, biết những gì làm được và không làm được, và thoải mái, thành thực với chính mình trong sự “biết mình” ấy. Chợt nhớ đến câu nói trong dân gian thật thấm thía:
“Biết thì thưa thốt, không biết thì dựa cột mà nghe..”
Tìm sự hiểu biết trong sách vở đã là điều khó, nhưng tuy sách vở nhiều vô biên mà biển học bao la lại còn vượt lên trên sách vở nữa, nhất là học về cuộc đời. Đời sống không đơn giản mà có rất nhiều liên hệ chằng chịt với nhau, cái biết chẳng phải chỉ có một mà có vô lượng, vô biên, nhưng nói chung, “biết người” để mà sống là điều cần thiết, như Khổng Tử nói: “Đừng lo người ta không biết mình, chỉ lo mình không biết người.”
Biết người rồi lại còn phải tự xét mình, cẩn trọng trong lời nói và hành động để khỏi gây nên những hậu quả đáng tiếc. Khổng Tử nói:
Người quân tử có chín điều phải suy nghĩ:

1- Lúc nhìn, phải xem xét đã nhìn rõ chưa
2- Lúc nghe, phải xét xem đã nghe đúng chưa
3- Về sắc mặt, xét xem thần sắc có ôn hòa không
4- Về dáng dấp, xét xem có khiêm cung không
5- Lúc nói năng, xét xem có thành thực không
6- Lúc giải quyết công việc, xét xem có nghiêm túc không
7- Có điều nghi ngờ, xét lại coi đã thỉnh giáo người khác chưa
8- Lúc phẫn nộ, có nghĩ tới hậu quả xấu liên lụy đến người thân chưa
9- Đạt được điều gì, phải xét xem có thích ứng không.

Theo lời dạy của Khổng Tử, trong nhân gian có hai hạng người, người cao quý và người thấp hèn. Quân tử là người cao quý, biết kỷ cương, sống theo luân thường đạo lý, còn tiểu nhân thì có lòng dạ hẹp hòi, chỉ biết đến quyền lợi mình mà bất kể người khác. Theo Luận Ngữ, người quân tử có một số hành động điển hình như sau:
Người làm trước những điều mình nói, rồi mới nói sau.
Người quân tử trông mong ở mình, kẻ tiểu nhân trông mong ở người.
Người quân tử thân với mọi người mà không kết đảng vì tư lợi, kẻ tiểu nhân kết đảng vì tư lợi mà không thân với mọi người.
Không oán trời, không trách người, học những điều phổ thông trong xã hội mà thấu hiểu thiên mệnh.
Cuộc đời của người quân tử theo khuôn mẫu của Khổng Tử là như sau:
“Ta mười lăm tuổi để chí vào việc học (đạo lý); ba mươi tuổi biết tự lập (biết khắc kỷ theo lễ nghĩa); bốn mươi tuổi không nghi hoặc (tức có trí đức, hiểu rõ nhân, nghĩa, lễ); năm mươi tuổi biết mệnh trời (biết những gì làm được, những gì không làm được); sáu mươi tuổi đã biết theo mệnh trời; bảy mươi tuổi sống tự nhiên theo ý mình mà không vượt ngoài khuôn khổ đạo lý.”
Nói chung, cái Biết của Khổng Tử là cái biết về đạo lý lễ nghĩa để tạo lập một xã hội có kỷ cương trật tự. Cái biết ấy chú trọng vào những mặt nổi trong tương quan giữa người và người hơn là đi sâu vào đời sống tinh thần bên trong mỗi con người. Cá nhân chỉ là một thành phần mờ nhạt trong một tập thể vững chắc với nhiều thứ bậc.
Cao xa hơn Khổng Tử, Lão Tử phân tích đời sống tới tận nguồn gốc, đi vào một thế giới bao la và huyền nhiệm của vũ trụ. “Đạo khả đạo phi thường đạo..” Bản nguyên của vũ trụ, những gì tạo nên thế giới này là điều vượt ngoài ngôn ngữ luận bàn, không thể nói ra, không thể đặt tên được, chỉ tạm gọi đó là Đạo. Đạo sinh ra vạn vật, Đức bao bọc, nuôi dưỡng cho vạn vật sinh trưởng và phát triển. Ở đây, chữ Đức được dùng với ý nghĩa khác với chữ Đức của đạo Khổng. Đức của đạo Nho mang ý nghĩa thiện ác, còn Đức của đạo Lão không có ý nghĩa thiện ác mà là lực tự nhiên của trời đất. Làm những gì hợp với lẽ tự nhiên của trời đất thì gọi là hợp với Đạo Đức.
Lão Tử chủ trương một đời sống phóng khoáng, không áp đặt kỷ cương lễ nghĩa, cho rằng mọi sự nếu để tự nhiên sẽ đi theo một trật tự nhất định. Đó là cách sống Vô Vi thuận theo những quy luật thiên nhiên của trời đất. Một trong những quy luật căn bản là Luật Phản Phục. Phản phục tức là quay về. Mọi sự sinh ra trên thế giới này đều đi theo một vòng rồi trở về khởi điểm, sự sống cứ như vậy mà vận hành, luân chuyển và đổi mới mãi mãi, đó là quy luật thường hằng và vĩnh cửu (bất biến). Đạo Đức Kinh nói:
“Luật vận hành của Đạo là trở lại lúc đầu, diệu dụng của đạo là khiêm nhu.
Vạn vật trong thiên hạ từ “có” mà sinh ra; “có” lại từ “không” mà sinh ra.”
Biết được cái “thường” của quy luật này thì sáng suốt, không vọng động mà gây họa:
“Vạn vật phồn thịnh đều trở về căn nguyên. Trở về căn nguyên thì tĩnh (bản tính của mọi vật), gọi là “trở về mệnh”. Trở về mệnh là luật bất biến (thường) của vạn vật. Biết thường thì sáng suốt, không biết thì vọng động mà gây họa.”
“Biết luật bất biến thì bao dung, bao dung thì công bình, công bình thì bao khắp, bao khắp thì phù hợp với tự nhiên, phù hợp với tự nhiên thì phù hợp với Đạo, hợp với Đạo thì vĩnh cửu, suốt đời không nguy.”
Như thế, cái Biết của Lão Tử là cái biết Đạo, tức quy luật của thiên nhiên trời đất mà sống thuận theo đó, tạo lập một thế giới an bình hài hòa cho mình và cho mọi người. Thế giới đó là một “cõi tiên” lý tưởng, một chốn “non bồng, nước nhược” mà ngay cả thời Lưu Nguyễn ngày xưa cũng đã khó thể tìm thấy, bởi vì những người ở trong thế giới đó phải là những người thanh cao thoát tục, không nhuốm chút bụi trần. Thời xưa có những người đi vào chốn rừng sâu núi thẳm mà người đời cho là “tu tiên” để được trường sinh bất tử. Nhưng “cõi tiên” đó cũng có thể là một góc sâu kín nào đó trong tâm tư để ta trở về những khi mỏi mệt với những hệ lụy trần ai, muốn xa rời những lao xao của đời sống thế gian:

Ta dại, ta tìm nơi vắng vẻ
Người khôn, người đến chốn lao xao

“Dại” và “Khôn” ở đây, dĩ nhiên chỉ có ý nghĩa tương đối và hàm chứa ẩn ý khác.
Trong chốn lao xao có biết bao điều phiền não khởi lên từ những đua tranh quyền lợi, từ những hơn thua, thắng bại. Mặc dù vậy, con người bao giờ cũng bị lôi cuốn trong những trò chơi ảo hóa thế gian, chạy theo hấp lực của thanh sắc, tình tiền và danh vọng. Mấy ai hiểu được những điều huyền vi mầu nhiệm của đạo Lão, mà nếu có ai hiểu được chắc cũng chẳng muốn nói ra, vì nói với người không hiểu thì chỉ gây thêm ngộ nhận. Bời vậy Lão Tử nói:
Người biết thì không nói, người nói thì không biết (Tri giả bất ngôn, ngôn giả bất tri).
Nói chung, đạo Khổng thiên về đời sống thế gian thường nhật, đạo Lão đi vào một thế giới lý tưởng xuất thế gian. Cả hai điều này đều được bao gồm trong đạo Phật, như trong câu nói: " Phật Pháp bất ly thế gian giác" - có nghĩa pháp Phật không ở ngoài cái biết về thế gian. Nhưng cái Biết trong đạo Phật không chỉ là kiến thức, mà vượt trên giới hạn của kiến thức để trở thành cái Biết vô biên của Trí Tuệ, của Tri Thức chuyển thành Giác Ngộ.
Giác ngộ là mục tiêu đầu tiên trong đạo Phật. Giác có nghĩa là biết, Ngộ là gặp hay nhận ra - có nghĩa giác ngộ là nhận ra chân lý của đời sống đã có sẵn ngay nơi chính mình.
Danh từ "giác ngộ" đã được đạo Bà La Môn dùng trước khi đạo Phật được lập ra. Người giác ngộ được gọi là "Buddha", Việt Nam xưa đọc là "Bụt", sau theo tiếng Hán gọi là "Phật Đà". Tuy nhiên, sự diễn giải về giác ngộ vẫn còn rất nhiều mơ hồ, vì đó là một trạng thái không thể đem chữ nghĩa ra luận bàn, mà chỉ có thể được cảm nhận qua sự thể nghiệm của từng cá nhân.
Trong Trung Bộ Kinh có kể câu chuyện như sau:
Vào thời Đức Phật tại thế, các đạo sĩ Bà La Môn thường hay bàn luận với nhau về câu hỏi thế nào gọi là một vị Phật, hay là người giác ngộ. Có một vị đạo sĩ già tên là Brahmayu, nghe tin Đức Phật Thích Ca là người đã giác ngộ đang du hành đến thị trấn của ông, nên quyết định đến thăm ngài để hỏi điều thắc mắc chính vẫn ấp ủ xưa nay: "Làm thế nào để được gọi là Phật, một người giác ngộ?"
Đức Phật trả lời qua bốn câu kệ như sau:
Những gì cần biết rõ, ta đã biết rõ
Những gì cần từ bỏ, ta đã từ bỏ
Những gì cần tu tập, ta đã tu tập
Do vậy, vị đạo sĩ kia, Ta là Phật.
Như vậy, sự giác ngộ của một vị Phật không chỉ là kinh nghiệm chứng đắc, mà là cả một quá trình vô hạn định để thực hành ba điều trong đời sống: biết những gì cần biết, bỏ những gì cần bỏ, và tu những gì cần tu.
Từ cung vàng điện ngọc Thái tử Tất Đạt Đa đã từ bỏ tất cả, quyết chí đi tìm chân lý để giải quyết cho nỗi vấn nạn muôn thuở của con người: sinh lão bệnh tử. Vì đâu con người sinh ra trên cõi đời này để phải chịu những khổ não không tránh khỏi trong vòng luân hồi vô tận? Có cách gì để xa lìa sinh tử, giải thoát khổ đau hay không?
Và chân lý ngài giác ngộ đã được trình bầy trong bài pháp đầu tiên "Bốn chân lý cao thượng" (Tứ Diệu Đế), cũng được gọi là bài kinh Chuyển Pháp Luân:

1- Khổ: là một sự thực hiển nhiên của kiếp người- sinh lão bệnh tử là khổ, muốn mà không được là khổ, yêu mà phải cách xa, ghét lại phải ở gần là khổ ... Nói về bản chất, con người do năm uẩn tạo thành (sắc, thọ, tưởng, hành, thức) nên sự hiện hữu là vô thường, giả tạm, nếu chấp con người mình là thực thì khổ..

2- Nguyên nhân sự Khổ (Tập): đó là lòng ham muốn, ái dục, tìm cầu những điều hoan lạc. Yêu và ghét đều kể là ái dục. Trong sự tham ái khởi lên lòng chấp thủ, trong lòng ham muốn khởi lên sự tìm cầu thỏa mãn - tất cả đều đưa đến đau khổ. Giác quan (mắt, tai, mũi, lưỡi, thân, ý) là trung gian cho ta tiếp xúc với thế giới bên ngoài, nhưng vướng mắc trong những cảm giác của giác quan sẽ đưa đến cái khổ, vì thế trong kinh nói: "Thọ (cảm thọ) thị khổ". Sâu xa hơn nữa, nguyên nhân đưa đến sự đau khổ trầm luân của con người là sự không biết rõ, hay biết sai lầm về bản chất sự hiện hữu của mình (vô minh) , từ đó làm nhân cho luân hồi sinh tử.

3- Diệt khổ (Diệt): là sự đoạn trừ khổ đau bằng cách xả ly lòng tham ái, sự ham muốn nắm giữ. Buông xả được dục vọng sẽ được tự tại tự do, giải thoát khỏi những phiền não. Ý niệm buông bỏ chỉ khởi lên khi nhận thức được sự khổ và nguyên nhân gây khổ. Nhưng sự buông bỏ rốt ráo chỉ có khi có trí tuệ thấy biết được bản chất mọi tướng là Không (chiếu kiến ngũ uẩn giai không) và tất cả những gì duyên hợp đều chỉ là huyễn ảo, lúc đó mới có thể "vượt qua mọi khổ ách" (độ nhất thiết khổ ách).

4- Con đường chân lý (Đạo): cũng gọi là Bát Chánh Đạo, là phương pháp diệt khổ và được giải thoát, gồm có tám phần: chánh kiến, chánh tư duy, chánh ngữ, chánh nghiệp, chánh mệnh, chánh tinh tiến, chánh niệm, chánh định.
Tứ Diệu Đế và Bát Chánh Đạo là cốt lũy của đạo Phật, bao hàm ba yếu tố chính để làm thành một vị Phật, một người giác ngộ, theo như lời Đức Phật nói: sự hiểu biết chân lý, từ bỏ và tu tập.
Đối với con người bình thường, quá trình hiểu biết chân lý và tu tập này dường như quá cao xa, nhưng thật ra điều đó cũng có thể tóm gọn trong bài kệ thật đơn giản sau đây:

Buông mọi niệm ác
Năng giữ niệm lành
Giữ thân tâm thanh tịnh
Đó là lời chư Phật dạy

Trong đó có đầy đủ ba yếu tố: Biết, Từ Bỏ và Tu.
Yếu tố đầu tiên và quan trọng nhất là Biết. Biết thế nào là niệm lành, niệm ác để giữ lại và từ bỏ. Điều đó bao gồm sự quán chiếu thân ý trong mọi lúc. Cái biết trong từng sát na là vòng đai bảo vệ con người khỏi bị lôi cuốn theo những cảm xúc khởi động. Cái biết đó là sự tỉnh giác, là cái nhìn khách quan về chính mình và ngoại cảnh. Và trong sự quán chiếu thân tâm mọi lúc đó, sẽ khai triển một cái Biết sâu xa hơn về bản chất của chính mình, để nhận thấy trong thân xác vô thường hoại diệt này vẫn thường hằng một cái gì bất sinh bất diệt - đó là cái Không cỗi rễ, nền tảng của mọi hiện hữu, không chứa chấp cái gì nhưng vẫn hàm chứa tất cả, vì từ đó vạn sự khởi lên và cũng ở đó vạn sự trở về. Nền tảng Không ấy chỉ có thể được cảm nhận qua cái Biết thuần túy và trực tiếp của Tánh Giác - và chỉ khi tiếp cận được cái Không ấy, ta mới cảm thấy bình an thực sự.
Con người sinh ra ai cũng có bản chất như nhau, nhưng có người chìm đắm trong mê muội khổ đau, người được tự tại giải thoát, chỉ vì khác nhau ở chỗ Biết (giác ngộ) hay Không Biết (vô minh). Dù khôn hay dại, thành công hay thất bại trong cuộc đời, ai rồi cũng đi theo một con đường chung nhất: sinh lão bệnh tử. Nhưng người đã hiểu được lý Không của đạo Phật thì thấy sinh tử chỉ là hai mặt khác nhau của sự sống, nên thường an nhiên tự tại ở ngay trong sinh tử. Phải chăng sự giác ngộ chân lý của đạo Phật đưa người ta đến chỗ "liễu sinh thoát tử", hiểu rõ sự sống mà xa lìa sự chết, chính là cái Biết để sống trong sự sống vô tận, cái Biết vượt lên trên sự Khôn và Dại của thế gian?

Ngọc Bảo

Chủ Nhật, 28 tháng 12, 2014

22 CÂU NÓI CÓ THỂ THAY ĐỔI CUỘC ĐỜI BẠN...!

1.Tiền xu luôn gây ra tiếng động… nhưng tiền giấy lại luôn im lặng. Vì thế khi giá trị của bạn tăng lên, hãy giữ cho mình luôn khiêm tốn và nói ít đi!

2. Càng nói ít, càng nghe được nhiều. – Alexander Solshenitsen
3. Khi người khác hỏi những điều mà bạn không muốn trả lời, xin hãy cười và nói “tại sao bạn lại muốn biết điều đó?”
4. Không ai cần đến một nụ cười nhiều như người không thể cho đi nụ cười.
5. Thành công lớn nhất là đứng dậy sau mỗi lần bị vấp ngã!
6. Rất nhiều người không dám nói lên những gì họ muốn. Đó là lý do tại sao họ không có được chúng.- Madonna
7. Khi trưởng thành, tôi ngày càng ít quan tâm đến những gì mọi người nói. Tôi chỉ xem những gì họ làm được.– Andrew Carnegie
8. Kiên trì làm việc tốt sẽ mang lại nhiều thứ. Như mặt trời có thể làm tan băng, lòng tốt có thể làm bốc hơi sự hiểu lầm, hoài nghi và thù địch.- Albert Schweitzer
9. Cuộc sống giống như một cuốn sách. Một vài chương khá buồn, một số chương hạnh phúc và một số chương rất thú vị. Nhưng nếu bạn chưa bao giờ lật thử một trang bạn sẽ không bao giờ biết được những gì ở chương tiếp theo!
10. Bạn có thể kết bạn được nhiều hơn trong vòng hai tháng bằng cách quan tâm đến người khác hơn là hai năm cố gắng bắt người khác quan tâm đến bạn. - Dale Carnegie
11. Tình bạn là một tâm hồn trú ngụ trong hai cơ thể. – Aristotle
12. Tôi tiến bộ bằng cách ở cạnh với những người tốt đẹp hơn mình và lắng nghe họ. Và tôi giả sử rằng mọi người đều tốt đẹp hơn tôi ở một mặt nào đó.– Henry J. Kaiser
13. Tranh cãi với một kẻ ngốc sẽ chứng minh rằng có hai kẻ ngốc.– Doris M. Smith
14. Những người làm việc cùng bạn phản ánh chính thái độ của bạn.- Beatrice Vincent
15. Đừng quá khắt khe với chính mình. Thậm chí những sai lầm cũng có nghĩa là bạn đang cố gắng!
16. Không có hành động tử tế nào, dù nhỏ, lại bị xem là lãng phí.– Aesop
17. Bất luận lúc nào khi bạn nghe điện thoại, khi nhấc điện thoại lên xin bạn hãy cười lên, vì đối phương sẽ cảm nhận được nụ cười của bạn!
18. Cuộc sống vốn không công bằng, hãy tập quen dần với điều đó!- Bill Gates
19. Lưỡi không xương nhưng đủ cứng để làm vỡ nát một trái tim… vì thế hãy cẩn thận với ngôn từ của bạn!
20. Đừng bao giờ cố giải thích con người bạn với bất cứ ai. Vì những người tin bạn không cần điều đó còn những người không thích bạn sẽ không tin lời bạn đâu!
21. Nhu cầu cơ bản nhất của con người là nhu cầu thấu hiểu và được thấu hiểu.- Ralph Nichols
22. Hãy ghi nhớ 3 điều: CỐ GẮNG, KIÊN ĐỊNH, TIN TƯỞNG CỐ GẮNG cho một tương lai tốt hơn KIÊN ĐỊNH với công việcTIN TƯỞNG vào bản thân.

-sưu tầm-

Bài thuốc trị huyết áp cao rất hiệu nghiệm

Bài thuốc trị cao huyết áp nầy chúng tôi đã hướng dẫn sử dụng rất hiệu nghiệm cho nhiều bệnh nhân đến điều trị tại Tuệ Tĩnh đường Liên Hoa – Huế trong nhiều năm qua. Đa số dùng từ 5-10 ngày là huyết áp ổn định. Thời gian ổn định tương đối lâu. Nếu trường hợp huyết áp cao lại thì chỉ cần dùng thêm một vài lần nữa là ổn định lâu dài.
Ngoài ra, bài thuốc nầy còn chữa được trường hợp mỡ trong máu cao, xơ vữa động mạch, giảm cholesterol xấu, tiểu đường...

Thành phần:

1. Rau cần tây: 1 cây
2. Cà rốt: 1 củ
3. Cà chua (loại gần chín): 1 quả
4. Hành hương (hành tím): 3 củ
5. Tỏi: 7 tép

Cách dùng:

Tất cả rửa sạch, xắt nhỏ, cho vào máy sinh tố xay nhừ, thêm một ít nước sôi để nguội, lọc lấy nước cốt để dùng. Chia uống ngày 2 lần, uống sau khi ăn. Sau khi uống có thể ngậm viên kẹo.
Lưu ý: Trong thời gian uống phải thường xuyên theo dõi huy
Lương y Thích Tuệ Tâm
Tuệ Tĩnh đường Liên Hoa – Huế

Theo Trung Tâm Hộ Tông

Chữa phỏng cấp thời

Khi huấn luyện nhân viên cứu hỏa, người ta dạy cho họ phương pháp này khi xảy ra trường hợp bị phỏng, dù mức độ có nặng đến đâu.
Để sơ cứu, người ta để chỗ bị phỏng dưới vòi nước lạnh ít nhất 20 phút cho đến khi sức nóng giảm và những lớp da không còn bị cháy, rồi bôi lòng trắng trứng lên.

Có một người bị phỏng nước sôi gần hết bàn tay. Mặc dầu rất đau rát, họ để tay dưới vòi nước lạnh ít nhất 20 phút, sau đó đập hai quả trứng lấy lòng trắng ra đánh lên một chút rồi ngâm tay vào đó.
Tay họ bị phỏng nặng đến nỗi khi để lòng trắng trứng lên thì da khô lại và lòng trắng làm thành một lớp màng. Khi biết rằng lòng trắng trứng là chất cô-la-gen (collagen) tự nhiên, họ tiếp tục bôi hết lớp này đến lớp khác trên tay, ít nhất là trong khoảng một tiếng đồng hồ. Đến chiều thì họ không còn cảm thất đau rát nữa và ngày hôm sau thì chỗ phỏng chỉ còn bị đỏ chút ít. Họ vẫn nghĩ chỗ phỏng này thể nào cũng để lại thẹo khủng khiếp lắm, nhưng 10 ngày sau, họ vô cùng ngạc nhiên khi thấy tay mình không còn vết phỏng nào, màu da cũng đã trở lại bình thường! Chỗ phỏng đã hoàn toàn được tái tạo nhờ vào chất cô-la-gen có trong lòng trắng trứng, thật ra đó chính là nhau (placenta) chứa rất nhiều vi-ta-min.

(Sưu tầm

NGƯỜI ĐÀN ÔNG VÔ GIA CƯ ĐÃ TIÊU 100 USD NHƯ THẾ NÀO

How Does A Homeless Man Spend $100?
Đó là tựa đề một video clip ngắn đăng tải trên Youtube ngày 22-12-2014 được lan truyền một cách nhanh chóng khi chỉ trong 2 ngày đã có tới hơn 10 triệu người xem.

Tác giả video clip này là Josh Paler Lin. ỞLin nói rằng anh đã bí mật làm một cuộc thử nghiệm để tìm kiếm câu trả lời cho câu hỏi: "Chuyện gì sẽ xảy ra nếu đưa tiền cho một người vô gia cư?"
Để trả lời câu hỏi này, Josh Paler Lin - một công dân rất trẻ của thành phố Anaheim, bang California - đã tặng một người đàn ông vô gia cư 100 Mỹ kim và bí mật theo dõi xem ông ấy sẽ làm gì với số tiền vừa mới nhận được.
Người đàn ông vô gia cư tên Thomas tỏ ra ngạc nhiên trước hành động của Josh Paler Lin và giải thích một cách đơn sơ rằng anh ta chỉ cần đủ thực phẩm mà thôi. Tuy nhiên Josh Paler Lin vẫn trao 100USD cho Thomas làm người đàn ông vô gia cư này cảm động không thể nói nên lời. Sau đó, Josh Paler Lin bí mật theo dõi người đàn ông với camera ẩn dấu và những hình ảnh thu được từ camera làm anh vô cùng xúc động.
Người đàn ông vô gia cư đã bước vào một cửa hàng bách hóa và trở ra với một túi đầy thực phẩm. Sau đó ông ta đi đến một công viên và chia số thực phẩm vừa mua gồm khoai tây chiên, bánh và nhiều thứ khác nữa cho những người vô gia cư khác với lời chúc “Happy holiday”.
Theo dõi diễn biến câu chuyện, Josh Paler Lin quyết định đến gặp Thomas và nói rõ sự thật câu chuyện. "Tôi cảm thấy thiếu nợ ông một lời xin lỗi. Đáng ra ông phải được đến cửa hàng sớm hơn. Ông đã làm tim tôi rung động (touch may heart)”, anh nói và tặng Thomas thêm một 100 Mỹ kim nữa.
Josh Paler Lin còn lắng nghe câu chuyện của người đàn ông vô gia cư đã trở nên tay trắng như thế nào. "Tôi từng sống với cha mẹ. Bố dượng của tôi bị ung thư. Ông ấy phải vào bệnh viện nhưng không qua khỏi. Tiền bảo hiểm phải trả rất nhiều. Tôi mất việc làm, căn nhà của bố mẹ tôi bị bán đi và tôi trở thành một người vô gia cư", Thomas cho biết.
Josh Paler Lin đã nói trên trang mạng: "Thật lòng tôi không mong đợi gì ở đoạn phim này mà chỉ nghĩ đó là một cách tìm hiểu về người vô gia cư. Nhưng tôi thật hạnh phúc khi được chứng kiến một khoảnh khắc đẹp trong cuộc sống. Đó là một trong những trải nghiệm tuyệt vời nhất. Tôi không chỉ giúp đỡ một người đàn ông vô gia cư mà tôi thực sự được gặp một con người đáng kinh ngạc và một người bạn. Tôi đã theo dõi anh một vài dặm trong gần một giờ hoặc lâu hơn. Sau ngày hôm đó, tôi đã đưa anh ra ngoài ăn và đưa anh ta về một khách sạn ngủ đêm. Càng nói chuyện với anh, tôi càng cảm nhận được thế nào là thật, .... Tôi đã cho anh số điện thoại của tôi và nói với anh ấy gọi cho tôi khi anh ấy cần giúp đỡ. Điều này một lần nữa chứng minh rằng không phải tất cả những người vô gia cư là người xấu. Không bao giờ đánh giá một cuốn sách bằng bìa của nó.”
Hôm thứ ba, một ngày sau khi đoạn video được đăng và đã đạt hơn 6 triệu người xem, Josh Paler Lin đã quyên góp được hơn $ 36,000 trên một trang gây quỹ Indiegogo.com nói rõ quỹ này sẽ cung cấp cho một "khởi đầu mới" với Thomas giúp người vô gia cư.


Nguồn: thuvienhoasen.org

Thứ Sáu, 26 tháng 12, 2014

SÁU BƯỚC ĐƠN GIẢN ĐỂ GIỬ ĐẦU ÓC MINH MẨN.

Phúc trình mới nhất của chính phủ cho biết rằng thuốc bổ (supplements),hay thuốc chữa bệnh không giúp gì được cả trong việc ngăn ngừa bệnh Alzheimer, tức là bệnh mất dần trí nhớ, bệnh lú lẫn.
Đây là căn bệnh nhiều người già bị vướng phải, giống như trường hợp của cựu Tổng thống Ronald Reagan.
Nhưng nếu chúng ta đọc thật kỹ phúc trình của chính phủ, để ý đến những dòng chữ nhỏ, chúng ta sẽ tìm thấy được nhiều thông tín hữu ích trong việc gìn giữ những tế bào chất xám trong đầu không bị lão hoá.
Sự thực được báo cáo này đưa ra cho chúng ta thấy là không có hồ sơ chứng liệu nào cho biết thuốc chữa bệnh, hay thuốc bổ đem lại ích lợi cho việc chống lại căn bệnh quái ác này.
Nhưng ngược lại, phúc trình đó lại đưa ra những bằng chứng rõ ràng là nếu chúng ta chịu khó tập thể dục, tỏ ra năng động, ăn uống lành mạnh, giữ cho áp huyết thấp để máu có thể đưa lên não dễ dàng, chúng ta sẽ ngăn ngừa được bệnh mất trí nhớ.
Bản phúc trình không gỉải thích vì sao.
Nhưng chúng tôi sẽ phân tích cho độc giả biết rõ: Không phải mọi hiện tượng mất dần trí nhớ- dementia- đều trở thành bệnh Alzheimer.
Nhưng đầu óc của chúng ta trở nên cùn lụt khi lớn tuổi là do ảnh hưởng gộp của nhiều yếu tố khác nhau. Yếu tố chính là óc của chúng ta không nhận đủ máu đưa lên đầu,vì mạch máu bị tắc nghẽn, hay bị hở, gọi chung là vascular dementia..

Trong cả hai trường hợp
đều khiến chotrí nhớ của chúng ta trở nên yếu kém, sự suy nghĩ của chúng ta trở nên loạng quạng (fuzzy), hậu quả bởi việc óc của chúng takhông nhận đủ dưỡng khí (oxygen) và đường (blood sugar).Nhiều bệnh nhân của căn bệnh Alzheimer không ít thì nhiều đều vướng phải tình trạng vascular dementia. Những trở ngại khi suy nghĩ mà các cụ già gặp phải phần lớn vì máu không đưa lên đầu dễ dàng.
Chúng ta có thể ngăn ngừa những rắc rối này, hay sửa chữa những trục trặc đó bằng cách giữ cho mạchmáu dẫn máu lưu thông lên não bộ đuợc thông tuông dễ dàng.Phòng bệnh là biện pháp chúng ta nên làm sớm.
Điều này có nghĩa là chúng ta cần làm những gì để giúp máu bơm lên đầu dễ dàng.

1- Mỗi ngày đi bộ, ít nhất 10,000 bước đi
:
Hoạt động thể lực giúp máu chạy đều lên óc. Phân bón tự nhiên cho não bộ chính là máu đưa lên đầu.
Mỗi ngày ráng bước đi khoảng 10,000 buớc chân, bằng cách này hay cách khác để máu từ tim đi lên đầu.
Các nghiên cứu khoa học cho thấy các cụ già trên 65 tuổi chịu khó tập thể dục ít nhất ba lần một tuần tránh được một phần ba rủi ro vướng bệnh Alzheimer . Bạn có thể làm một trong những hoạt động sau đây tùy theo sở thích của mình: Đi bộ, Làm Vườn, hay Khiêu vũ.

2- Ăn thục đơn có nhiều rau và hoa quả như người Hy Lạp
:
Rau tươi, trái cây tươi là thức ăn chính cho bộ óc.
Trong hoa quả và rau có chứa chất "flovonoids" giúp tăng cường sức mạnh cho hệ thống ngăn ngừa độc tố.
Trong một cuộc nghiên cứu nhóm đàn ông đàn bà thích ăn rau quả tươi, uống trà, cà phê, hay rượu nho, có nhiều chất flovonoids. Họ thường có não bộ hoạt động tốt hơn người không dùng rau quả tươi.
Và sự suy sụp của não bộ tránh được tới 10 năm.
Ngoài ra, nhiều cuộc nghiên cứu khác cho thấy mỗi tuần uống vài lần nước ép từ rau quả, sẽ giúp ngừa được 76% bệnh lú lẫn, hay mỗi ngày uống khoảng 900 mg thuốc bổ để thay thế rau, sẽ giúp tăng sự bén nhậy của trí óc, và giúp trẻ thêm được khoảng 3.5 tuổi.
3- Hay ăn thực đơn của dân Địa Trung Hải:
Ăn uống hàng ngày giống thực đơn của người Ý và người Hy Lạp, gồm có rau tươi, hạt đậu (grain), dầu olive, cá, và các loại hạt (nuts) sẽ giúp áp huyết giữ ở mức tốt.
Ăn theo kiểu dân Điạ Trung Hải sẽ giúp đầu óc minh mẫn sáng suốt tránh được bệnh Alzheimer khoảng 48%.
Cương quyết từ bỏ những thói hư, tật xấu như hút thuốc lá, và nghiện rượu. Thuốc lá chứa độc tố rất hại cho não bộ, vì thế người hút thuốc lá có nhiều rủi ro bị Alzheimer hơn người không hút thuốc đến 80%.

4- Đừng uống rượu mạnh quá độ:
Đa số những người nghiện rượu đều vướng vào bệnh Alzheimer.
Đàn bà chỉ nên uống rượu tối đa mỗi ngày một ly thôi.
Đàn ông được uống tới hai ly. Uống một chút rượu có lợi cho việc gìn giữ tế bào chất xám. Nhưng uống nhiều quá lại gây nguy hại cho đầu óc, 25% người bị bệnh mất trí nhớ dính líu đến nghiện rượu.

5- Ráng duy trì huyết áp ổn định ở mức thấp
:
Huyết áp cao có thể làm cho mạch máu trên đầu bị hở hay đứt.
Chính vì vậy, các chuyên gia y tế nói rằng huyết áp cao là nguyên nhân của 50% trường hợp gây ra lú lẫn, hư trí nhớ.
Chúng ta hãy ráng duy trì huyết áp ở mức thấp – lý tưởng là 115/75
- bằng cách ăn uống lành mạnh, tập thể dục hàng ngày, giữ trọng lượng thân thể thấp, đừng để lên cân, béo mập. Nên theo dõi mức đường trong máu.
Bệnh tiểu đường, hay thậm chí sắp sửa bị tiểu đường cũng là dấu hiệu báo trước có thể bị hở mạch máu đầu, gây ra bệnh lú lẫn.
Bệnh tiểu đường dễ làm các mạch máu nhỏ bị hở, và chảy máu trong não.

6- Tránh đừng để bụng phệ
:
Vòng bụng ở tuổi trung niên to báo hiệu trước có thể bị vướng bệnh lú lẫn khi về già. Cuộc nghiên cứu theo dõi 6,000 người đưa ra kết quả cho thấy cái bụng phệ rất hại cho động mạch chính dẫn máu về tim, và máu lên đầu.
Vì thế cho nên chúng ta nên cố gắng duy trì vòng bụng dưới 35 inches cho các bà, và dưới 40 inches cho các ông.

Chỉ có một bộ phận nên gìn giữ cho to lớn. 
Đó chính là não bộ của bạn..
Nguyễn Minh Tâm dịch theo S.F Examiner

TRÍ NHỚ GIẢM SÚT PHẢI LÀM SAO?

Đôi lúc, bạn có cảm giác mất trí nhớ tạm thời nên chẳng biết mình đang và cần làm gì? Càng lớn tuổi, con người càng hay quên.
Đó là lý do bạn nên quan tâm, chăm sóc cho "bộ nhớ" của mình từ bây giờ.
Trí nhớ và hoạt động trí tuệ nói chung là chức năng thần kinh cao cấp của con người. Ở mỗi người, trí nhớ lại có những phương thức hoạt động phù hợp với hoàn cảnh nghề nghiệp, gia đình, vị thế xã hội của họ.
Trí nhớ ngắn hay dài hạn đều phụ thuộc vào não bộ.
Người ta phân biệt hai loại trí nhớ ngắn hạn và dài hạn. Trí nhớ ngắn hạn là khả năng lưu giữ những thông tin mới tiếp nhận trong vài giây, trước khi nó được củng cố để giữ lại lâu dài. Trí nhớ dài hạn là quá trình lưu giữ các thông tin tiếp nhận được và con người có thể nhớ tới chúng sau một thời gian.
Dù ngắn hay dài hạn, việc hình thành và duy trì trí nhớ đều trông cậy vào một khu vực nằm sâu trong não bộ, gọi là vùng hippocampus. Bên cạnh nó là vùng hạnh nhân (amygdala), tạo cảm xúc, in dấu những ký ức của mỗi người. Lớp ngoài của võ não lưu giữ trí nhớ dài hạn ở những khu vực khác nhau nhờ những loại hình thông tin đa dạng như ngôn ngữ, cử chỉ, cảm giác...
Để những vùng nói trên hoạt động hiệu quả, các động mạch nuôi não phải thông suốt để não có đủ ô-xy, năng lượng, các chất dẫn truyền thần kinh không thiếu hụt và các "khớp thần kinh" (synase) được bảo tồn.
Tuy nhiên, trong thực tế, những điều kiện đó dễ bị xâm hại do tác động của nhiều yếu tố, khiến chúng ta sa sút trí tuệ, mất trí nhớ, bị bệnh Alzheimer, Parkinson...

Những phương pháp cải thiện trí nhớ hiệu quả:

Kẻ thù nguy hiểm nhất của trí nhớ là stress.Trong gia đình cũng như ngoài xã hội, mọi người đều chịu nhiều áp lực. Không ít người bị stress trầm trọng khiến cơ thể phóng thích nhiều cortisol (hormone stress), làm tổn thương vùng hippocampus.
Mặt khác,
stress còn làm giảm, thậm chí mất tập trung.Ngoài ra,cortisol còn thúc đẩy việc sản xuất insulin, ngăn không cho vùng hippocampus sử dụng đủ đường huyết để não có năng lượng cho việc ghi nhớ. Hơn thếstress còn gây khó khăn cho việc "truy cập" ký ức đã được lưu giữ. 
Dưới đây là các cách giúp cải thiện trí nhớ.

1.Hóa giải stress bằng phương pháp thiền hay yoga. Đây là cách gỡ bỏ các áp lực, làm trùng giãn tâm thần, tăng khả năng tập trung... Ngoài ra, bạn có thể luyện tập thể lực ngoài trời như bơi lội, đi bộ, đạp xe, tập aerobic... Hoạt động thể lực chính là biện pháp đốt cháy stress, vì chúng cho tim tăng cung lượng máu tới não và các phủ tạng, khiến tinh thần phấn chấn, sảng khoái.

2.Tập thể dục cho não bằng cách đọc sách, báo, lướt các trang web lành mạnh và bổ ích. Đồng thời, bạn nên chơi các trò chơi trí tuệ như ô chữ, cờ tướng (hoặc cờ vua), học ngoại ngữ hay chơi một loại nhạc cụ nào đó... Cách này làm tăng lượng ô-xy tới não, thúc đẩy quá trình dịch chuyển từ bộ nhớ ngắn hạn sang dài hạn.

3.Một chế độ dinh dưỡng đầy đủ và cân đối,nhiều rau, trái cây, giúp tăng cường các chất dinh dưỡng như lecithin (có trong dầu đậu nành, trứng, lạc, mầm lúa mạch, gan), vitamin C (trong cam, chanh, rau, quả) và các vitamin nhóm B (trong gan, thận, thịt nạc, sữa, yoghurt). Tất cả các chất này hỗ trợ cho việc sản xuất chất dẫn truyền thần kinh acetylchline.

Các a-xít béo omega-3 như DHA được coi là "thức ăn của não".. Chúng có nhiều trong các loài cá biển vùng nước lạnh như cá hồi, các trích... giúp bù đắp một lượng đáng kể chất xám của não. Chất béo trong não làm thành các màng tế bào và giữ vai trò quan trọng trong hoạt động sống còn của tế bào não. Các nơ-ron thần kinh cũng rất giàu a-xít béo omega-3 còn giúp cân bằng xảm xúc lành mạnh và tâm trạng tích cực ở người cao tuổi. DHA cũng là thành phần chính của các "khớp thần kinh".

Nhiều công trình nghiên cứu đã cho thấy, các chất chống ô-xy hóa từ rau, trái cây, các quả mọng (mâm xôi), khoai lang, cà chua, bông cải xanh, củ cải đường, cam, nho, quả cherry, kiwi, gấc... làm giảm đáng kể nguy cơ suy giảm trí nhớ di chứng trung hòa hoặc vô hiệu hóa các gốc tự do. Ngoài ra, các chất chống ô-xy hóa còn cải thiện dòng chảy ô-xy qua cơ thể và não.
Với những người cao tuổi, chế độ ăn hạn chế năng lượng xem ra rất hữu ích. Họ sẽ tránh được các nguy cơ thừa cân, béo phì, dẫn tới những bệnh mạn tính như cao huyết áp, đái tháo đường, bệnh tim mạch... Chúng không những đe dọa khả năng ghi nhớ mà cả sinh mạng người cao tuổi.

Não có chừng 50% nước cho nên bạn phải uống đủ nước (1.500-2.000ml mỗi ngày) để thủy hợp (hydrate hóa) não dễ dàng. Thiếu nước hoặc mất nước nhẹ có thể làm gia tăng hormone stress, khiến não bị tổn thương, giảm thiểu trí nhứ. Bạn có thể uống nước sôi để nguội hoặc nước trà. Trong trà có nhiều chất tăng thư giãn tâm thần, tăng sự lanh lợi, hoạt bát... Thế nhưng, bạn cần tránh uống trà đặc vào buổi tối vì có thể dẫn đến mất ngủ.

Mỗi ngày, bạn nên uống một đến hay ly rượu vang đỏ. Chúng có tác dụng làm giãn nở mạch máu. Các chất chống ô-xy hóa trong rượu còn bảo vệ tế bào não, qua đó cải thiện trí nhớ của bạn. Tuy nhiên, không nên lạm dụng rượu vì uống nhiều làm tăng cholesterol, nguy cơ xơ vữa động mạch và cản trở dòng máu tới não. Các nghiên cứu của Đại học Harvard, Mỹ, đã chứng minh, người lạm dụng rượu thường kém tập trung. Khi tham gia những thử nghiệm về nhận thức, họ kém hơn hẳn những người uống rượu vang có chừng mực.

4.Phải tạo được giấc ngủ tốt để giúp não củng cố trí nhớ ngắn hạn cũng như dài hạn. Nghiên cứ của Đại học Lubeck, Đức, đã cho thấy sự sáng tạo và khả năng giải quyết vấn đề có liên quan mật thiết đến giấc ngủ đầy đủ của mỗi người. Chứng mất ngủ hay chứng ngừng thở khi ngủ làm cho người ta mệt mỏi nên không thể tập trung.

5.Kiểm soát tốt những căn bệnh mãn tính như cao huyết áp, đái tháođường...cũng là một giải pháp hữu hiệu để tăng cường trí nhớ.

6.Lối sống tích cực, lạc quan, cởi mởcó tác động rất lớn trong việc giảm thiểu nguy cơ trầm cảm, nhất là đối với phụ nữ tiền mãn kinh, mãn kinh và những người lớn tuổi. Đồng thời, cách này còn cải thiện đáng kể trí nhớ và các hoạt động trí tuệ nói chung.
Bài viết của hai bác sĩ Mehmet Oz và Michael Roizen 
Nguyễn Minh Tâm dịch

15 bạn trẻ gây bất ngờ với IQ sánh ngang thiên tài

Trong số 15 bạn trẻ, có cậu bé mới 3 tuổi đã có thể quản lý cả một cửa hàng, với chỉ số thông minh cao ngất ngường - đạt 160.


Paulius Zabotkiene: Paulius Zabotkiene là cậu bé gần đây nhất được mệnh danh là thần đồng nhí. Paulius gây bất ngờ khi có IQ lên đến 162, cao hơn nhiều thiên tài lỗi lạc trên thế giới như Albert Einstein, giáo sư Stephen Hawking và chủ tịch tập đoàn Microsoft - Bill Gates (có chỉ số thông minh đạt 160). Các giáo viên tại trường cậu bé 14 tuổi theo học cho biết: "Paulius luôn biết mọi thứ trước các bạn. Em có thể sử dụng thành thạo tiếng Anh chỉ trong vòng 6 tháng. Trí nhớ thì đặc biệt tốt". Theo tiết lộ từ gia đình, Paulius đã có thể đọc sách và nói với mọi người về khủng long, những vị giáo sư tìm ra chúng, họ học đại học nào, đến từ đâu... vào năm 8 tuổi. Ngoài ra, cậu bé người Anh còn chơi game rất giỏi và có thể tự làm một số bộ phim về âm nhạc, game...




Boffin Ramarni Wilfred: Cậu bé có tên Boffin Ramarni Wilfred (11 tuổi, đến từ Romford, Essex, Anh) nhanh chóng trở nên nổi tiếng thế giới vào tháng 8 vừa qua, khi được xác nhận có chỉ số IQ cao hơn nhiều nhà bác học - đạt 162. Theo đó, Boffin có dấu hiệu của một thiên tài từ lúc còn rất nhỏ, khi cậu luôn yêu thích và chăm chú đọc cuốn Bách khoa toàn thư. Chưa bước chân đến trường, cậu bé 11 tuổi đã có thể đọc và viết thành thạo. Thậm chí năm 10 tuổi, cậu còn viết một bài báo về sự công bằng khiến người lớn kinh ngạc và giành được giải cao tại ĐH Oxford danh tiếng.



Niraj Kumar: Cậu học sinh 13 tuổi, sống tại Birmingham (Anh) - Niraj Kumar được nhiều người biết đến sau khi thực hiện bài kiểm tra trí thông minh của Mensa (tổ chức những thành viên có chỉ số IQ cao nhất thế giới). Niraj gây bất ngờ với kết quả IQ đạt 160, cao ngang các thiên tài lỗi lạc. Niraj cho biết, cậu thích nhất học Toán và mong muốn có thể trở thành sinh viên đại học Oxford. Thực tế, cậu đã bộc lộ khả năng thiên bẩm từ khi còn rất nhỏ. Năm 3 tuổi, cậu đã có thể giúp bố mẹ quản lý cửa hàng một cách thuần thục.



Selena Janik: Bé Selena Janik, sống tại East Tennessee, bang Tennessee (Mỹ) gây bất ngờ khi được tổ chức Mensa kết nạp làm thành viên. Được biết, Selena nằm trong 1% những người có điểm số IQ cao nhất thế giới. Chỉ số thông minh của cô bé thậm chí còn được xác định cao hơn cả Tổng thống Mỹ - Barack Obama và Thủ tướng Anh - David Cameron. Bố mẹ Selena tiết lộ, hai người luôn cảm thấy con gái mình có điểm gì đó khác lạ nên quyết định cho bé làm thử bài kiểm tra của Mensa. Từ khi còn rất nhỏ, Selena đã có thể tự đọc sách và làm Toán. Bé thường hỏi mẹ từng chữ một, rồi tự ghép chúng lại, đọc thành từ hoàn chỉnh mà không cần ai trợ giúp. Không những thế, bé còn hay tò mò về các kiến thức chuyên sâu về y khoa.



Sherwyn Sarabi: Mặc dù chỉ mới 4 tuổi song Sherwyn Sarabi đã có chỉ số IQ khiến nhiều người mơ ước - đạt 160. Được biết, Sherwyn bắt đầu nói khi 10 tháng tuổi. Lúc học mẫu giáo, cậu đã có thể đọc chữ, dùng máy tính một cách thành thạo và sử dụng internet cho việc tra cứu, tìm kiếm thông tin. Ngoài ra, Sherwyn đã từng đọc hơn 940 cuốn sách, trong đó cuốn bách khoa toàn thư. Hiện tại, cậu bé người Anh có những kiến thức của một đứa trẻ 8-9 tuổi - gấp đôi tuổi thực tế của cậu. Vốn từ vựng của Sherwyn thậm chí còn đạt tới mức đỉnh cao. Cậu có thể giao tiếp tốt với người lớn.



Alexis Martin: Cô bé sống tại bang Arizona, Mỹ - Alexis Martin khiến nhiều chuyên gia sửng sốt khi dễ dàng vượt qua bài kiểm tra của Mensa và đạt kết quả 160. Thậm chí, các nhà đánh giá còn thừa nhận, do Alexis làm bài quá nhanh khiến họ khó có thể tính điểm một cách chính xác. Vì vậy, rất có thể chỉ số IQ của cô bé 3 tuổi còn cao hơn nữa. Gia đình của Alexis cho biết, cô bé có khả năng nhớ chính xác từng câu trong những câu chuyện cổ tích từng nghe và còn có thể tự học tiếng Tây Ban Nha trên iPad.



Alice Amos: Cô bé 4 tuổi người Anh - Alice Amos chỉ số IQ lên đến 162 - sánh ngang các thiên tài nổi tiếng bậc nhất trên thế giới. Thực tế, Alice đã trở thành thành viên của CLB Mensa từ lúc 3 tuổi, thông qua một bài kiểm tra bằng tiếng Nga.



Pranav Veera: Cậu bé 6 tuổi đến từ Mỹ - Pranav Veera nhanh chóng nổi tiếng thế giới nhờ có chỉ số thông minh lên đến 176. Pranav khiến nhiều người kinh ngạc khi có thể kể được hết tất cả họ tên và và ngày sinh của các vị tổng thổng Mỹ một cách chính xác.




Jacob Barnett: 12 tuổi, Jacob Barnett đã có IQ đạt 170. Lúc 2 tuổi, mặc dù được chẩn đoán mắc chứng bệnh rối loạn phát triển (một dạng nhẹ của bệnh Asperger) song trí thông minh của Jacob vẫn không ngừng tăng lên. Được biết, cậu có khả năng giải nhanh các bài toán và vật lý nâng cao từ khi còn rất nhỏ.



Fabiola Mann: Sinh ra ở Goa, Ấn Độ, song Fabiola Mann chỉ được nhiều người biết đến khi sau này cùng gia đình sinh sống tại Anh. Fabiola gây bất ngờ nhờ đạt kết quả 162 sau bài kiểm tra của Mensa cách đây 2 năm - lúc cô 15 tuổi. Cô được ví như thiên tài khi vừa là cao thủ karate trong trường học, vừa có thể chơi cờ vua, piano, guitar và hát rất hay.



Olivia Manning: Olivia Manning hiện là một trong những nữ sinh thông minh nhất thế giới. Từ năm 12 tuổi, Olivia đã có chỉ số IQ 162 - cao hơn so với nhà vật lý thiên văn Stephen Hawking, Bill Gates hay thậm chí là Einstein. Đặc biệt, cô gái người Anh có khả năng học và ghi nhớ nhanh rất đáng kinh ngạc. Chỉ trong vòng chưa đầy 24 tiếng, cô có thể nhớ hết tất cả các lời thoại trong vở kịch Macbeth của Shakespeare.



Victoria Cowie: Năm 2011, Victoria Cowie dễ dàng đạt chỉ số IQ lên đến 162. Victoria cho biết, cô có niềm đam mê với kịch, âm nhạc và chơi bóng đá. Bên cạnh đó, cô còn có thói quen nghiên cứu và tìm tòi mọi thứ xung quanh nhưng lại thường xuyên bị bố mẹ ngăn cản vì cho rằng cô đang làm những việc quá với lứa tuổi của mình.



Cerys Cooksammy-Parnell: Vào ngày 27/7, một thiên tài nữa đã được phát hiện tại thành phố Northampton, Anh. Cerys Cooksammy-Parnell có IQ 162 – mức cao nhất trong thang điểm dành cho độ tuổi dưới 18 của Mensa. Ngoài ra, bố của cô cũng gây bất ngờ khi đạt 142 điểm trong bài thi trí tuệ - mức độ ngang với thiên tài.



Neha Ramu: Neha Ramu đã đạt 162 điểm trong cuộc kiểm tra của Mensa. Khả năng của Neha nhanh chóng được tìm thấy khi cô đạt điểm tối đa 280/280 trong kỳ thi vào Tiffin Girls' - một trường khá danh tiếng ở Anh. Năm 2012, cô thậm chí còn yêu cầu cha mẹ cho sang Mỹ để học về hệ thần kinh người. Sau đó, cô đã dành 7 giờ/ngày, 5 ngày/tuần để mổ xẻ các bộ phận của người như: mắt và não. Không những thế, Neha còn đạt 740/800 trong bài thi SAT tại ĐH Harvard danh tiếng.



Choi Jung Moon: Choi Jung Moon hiện được mệnh danh là nữ thần Hàn Quốc do có vẻ ngoài xinh đẹp và rất thông minh. Cô gái sinh năm 1992 lên đến 158. Cũng chính vì vậy, Jung Moon được mời tham gia chương trình The Genius của đài tvN (chuyên giải các bài toán, chơi trò chơi có liên quan đến trí tuệ) cùng nhiều sao Hàn khác.

Trần Linh (tổng hợp)