Đời chật chội khiến lòng ta... sống hẹp,
Đường quanh co nên nhân thế quanh co?
Ngày nắng hạ biến ta thành sa mạc
Ngó đau thương… hồn vô cảm, ơ thờ...
Đường quanh co nên nhân thế quanh co?
Ngày nắng hạ biến ta thành sa mạc
Ngó đau thương… hồn vô cảm, ơ thờ...
Tôi không đợi mong anh bao hoàn hảo
Vì chính mình đã toàn vẹn gì đâu!.
Chỉ xin thắp trong trái tim hoài bão
Sống trên đời ý nghĩa, biết thương nhau.
Sẽ sai sót nếu nghĩ mình luôn đúng
Và mọi người ai nấy cũng đều sai.
Người biết sống, sống giữa nghìn khác biệt
Vẫn nhìn nhau, thông cảm, biết quan hoài.
Trong bóng tối ta vẫn nhiều cố tật
Chớm buông lời... liền nghĩ đến tự thân.
Ai cũng có những niềm riêng, bí mật
Để cho yên, thì khoảng cách thêm gần.
Lòng như nắng trải đều, không một phía
Hồn như mưa, mưa khắp cả ngàn phương,
Tình như gió tỏa về muôn vạn hướng
Sống như là… không cố chấp. Yêu thương.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét