Thứ Sáu, 31 tháng 10, 2014

Bài thuốc chữa bệnh từ cây rau trai - Bài thuốc tiên chữa ung thu vú theo dân gian dễ làm

Theo Đông y, cây rau trai có vị ngọt nhạt, tính hơi lạnh, có tác dụng giải nhiệt, chống viêm, lợi tiểu, tiêu sưng; thường được dùng toàn cây để làm thuốc. Có thể dùng tươi hay khô có tác dụng trị cảm cúm, nhiễm khuẩn đường hô hấp, viêm họng, viêm amiđan cấp, nhiễm trùng đường tiết niệu, phù thũng…
Cây rau trai hay còn gọi là rau trai thường, cỏ lài trắng,… là loại cây thảo mọc bò, có rễ ở các mấu, gần như không có lông, thân mềm. Lá thon hay xoan thon, chóp nhọn, bẹ có rìa lông. Mo rộng ở gốc ít khi có lông, trong mỗi mo có 3-5 hoa xếp thành xim có cuống. Hoa nhỏ, màu xanh lơ. Quả nang, chứa hạt đen. Mùa ra hoa tháng 5 – 9, quả tháng 6 – 11. Cây mọc nhiều ở nơi đất ẩm, ruộng vườn bãi hoang. Ở các tỉnh Nam bộ, bà con thường hái rau trai về luộc để chấm với nước thịt, cá kho.



Một số bài thuốc thường dùng:

Bài 1: Trị viêm họng: Rau trai tươi 30g rửa sạch, cắt khúc đổ 750ml nước sắc còn 200ml chia 2 lần uống trong ngày, có thể giã nát (cho thêm một chút muối), vắt lấy nước cốt ngậm và nuốt dần. Ngày 2 lần sáng tối, dùng liền 5 ngày.

Bài 2: Chữa bí tiểu do nhiệt: Rau trai tươi 30g, mã đề tươi 30g, rửa sạch, giã nát, vắt lấy nước cốt, thêm chút mật ong vào uống lúc đói bụng. Dùng liền 5 ngày.

Bài 3: Chữa mụn nhọt sưng đau (chưa vỡ mủ): Rau trai tươi rửa sạch, giã nát, thêm chút rượu nóng, đắp vào chỗ sưng đau rồi băng cố định lại trong 2 giờ, ngày thay thuốc một lần.



Rau trai giải nhiệt, chống viêm.

Bài 4: Hỗ trợ điều trị tăng huyết áp: Rau trai tươi 90g, hoa cây đậu tằm 12g. Các vị thuốc rửa sạch, cắt khúc cho vào ấm đổ 750ml nước sắc còn 300ml, uống thay trà trong ngày. Mỗi liệu trình 10 – 15 ngày.

Bài 5: Chữa kiết lỵ do ăn đồ sống lạnh: Rau trai tươi 30g (hoặc khô 10g), cắt khúc, rửa sạch. Cho vào ấm, đổ 700ml nước, sắc còn 150ml nước, chia 2 – 3 lần uống trong ngày, dùng liền 5 ngày.

Bài 6: Hỗ trợ trị phong thấp: Rau trai 40g, đậu đỏ 40g. Các vị thuốc rửa sạch, rau trai cắt khúc để riêng, đậu đỏ ngâm 15 phút rồi cho vào ấm, đổ 800ml nước ninh nhừ, cho rau trai vào đun nhỏ lửa 10 phút, thêm chút đường, ăn cả nước lẫn cái. Mỗi liệu trình 5 – 10 ngày.

Kiêng kỵ: Những người tỳ vị hư hàn không nên dùng.

Thạc sĩ Nguyễn Sơn

Theo Suckhoedoisong.vn

Bài thuốc tiên chữa ung thu vú theo dân gian dễ làm



Cách đây khoảng 1 tuần, tôi đi làm nghi thức tẩn liệm cho một nữ giáo dân qua đời ở tuổi 38. Người nhà chỉ cho biết là chị bị bệnh ung thư thôi.
Nhưng ngày hôm ấy, sau khi làm nghi thức tẩn liệm cho chị xong, tôi ra ngồi bàn nước và được một ông cụ khoảng 70 tuổi ngồi tiếp chuyện.
Lúc bấy giờ, cụ mới tiết lộ cho tôi một câu chuyện. Cụ nói: Con Đào (người mới qua đời), nó bị bệnh ung thư ngực (vú) mà nó giấu. Phải chi tôi biết được sớm thì tôi giúp nó khỏi rồi. Bài thuốc ấy chỉ tốn có 1000 đồng (Việt Nam) thôi. Tôi ngạc nhiên quá nên hỏi tiếp cụ bài thuốc gì mà rẻ mạc lại hiệu quả thế.
Cụ liền nói một cách rất mạnh mẽ rằng: Tôi chỉ cho cha biết nhé: cha chỉ cần lấy 9 đọt rau Trai, 9 tép hành lá, 3 tép tỏi, một cục phèn chua bằng ngón chân cái.
Cha nghiền nát tất cả những thứ ấy lại với nhau, rồi đem bó ở cổ tay người bệnh trong thời gian 3 ngày. Nếu người bệnh bị đau ngực trái thì bó cổ tay bên phải và ngược lại (gọi là đau Nam chữa Bắc).
Ông còn dặn thêm là đừng nói cho người bệnh biết thì sẽ hiệu nghiệm hơn. Nói xong ông cười cách hiền lành: Cha nghĩ lại coi có đúng không, mua tất cả những thứ ấy chỉ tốn khoảng 1000 đồng (VN) thôi. Nhưng đừng để bệnh quá muộn, nghĩa là khi nó di căn rồi thì khó đấy!
Tôi xin thành tâm chia sẻ lại bài thuốc quá hay này cho tất cả mọi người, nhất là quý chị em. Quả thật, bệnh ung thư ngực ngày nay không phải hiếm xảy ra, nếu không muốn nói là có rất nhiều chị em mắc phải, và nó cũng đã cướp đi sinh mạng của rất nhiều người. Ước gì bài thuốc đơn sơ và ít tốn kém này trở thành thần dược và "thuốc tiên" cứu được thật nhiều người.

Theo Songkhoe.net


Thế giới thay đổi ba lần bởi trái táo .

Lần đầu tiên Adam ăn trái táo cấm nên bị đày xuống trần gian cho biết khổ . Nhưng thượng đế vẫn chưa thấy Adam khổ nên rút cái xương sườn nặn ra người đàn bà để Adam thấu hiểu thế nào là nổi khổ. Hậu quả còn tồn tại đến ngày hôm nay .

Lần thứ 2 : nhà bác học Newton sợ không dám ăn trái táo mà chỉ ngồi ngấm trái táo rơi xuống và phát hiện ra định luật vận vật hấp dẫn cho cả thay đổi ngành khoa học của nhân loại.

Lần thứ 3 : Steven Jobs không tin vào trái cấm nhưng cũng sợ nên chỉ giám cắn có một miếng , phần trái táo khuyết còn lại trở thành logo . của Apple ngày nay . Và ông đã tạo ra cuộc cách mạng trong smartphone .

Không biết lần tới ai sẽ ăn trái táo và tạo ra tiếp một điều kỳ diệu ???

Sau đây, mời đọc bài ba quả táo của LM. Nguyễn Hữu An


Quả táo Newton Isaac Newton (1642-1727) là nhà vật lý, toán học nước Anh, người được thế giới tôn là "người sáng lập ra vật lý học cổ điển". Ông đã khám phá ra "Nguyên lý vạn vật hấp dẫn". Đây là nguyên lý cơ sở cho những phát minh vật lý học, cơ học, thiên văn học trong nhiều thế kỷ.
Vào một ngày mùa thu, Newton ngồi trên chiếc ghế trong vườn hoa đọc sách, bỗng nhiên một quả táo từ cây rơi xuống "bịch" một tiếng trúng đầu Newton. Ông xoa đầu, nhìn quả táo chín lăn xuống vũng bùn. Quả táo đã cho ông một gợi ý làm ông nghĩ miên man.Quả táo chín rồi, tại sao lại rơi xuống đất? Tại vì gió thổi chăng? Không phải, khoảng không rộng mênh mông, tại sao lại phải rơi xuống mà không bay lên trời chứ? Như vậy trái đất có cái gì hút nó sao? Mọi vật trên trái đất đều có sức nặng, hòn đá đã ném đi rốt cuộc lại rơi xuống đất, trọng lượng của mọi vật có phải là kết quả của lực hút trái đất không?
Sau này Newton nêu ra: mọi vật trên trái đất đều chịu sức hút của trái đất, mặt trăng cũng chịu sức hút của trái đất, đồng thời trái đất cũng chịu sức hút của mặt trăng; trái đất chịu sức hút của mặt trời, mặt trời đồng thời cũng chịu sức hút của trái đất. Nói một cách khác là vạn vật trong vũ trụ đều có lực hấp dẫn lẫn nhau. Vì có loại lực hấp dẫn này mà mặt trăng mới quay quanh trái đất, trái đất mới quay quanh mặt trời.
Chuyện quả táo rơi xuống đất chứng tỏ trái đất có lực hút quả táo, đương nhiên quả táo cũng có lực hút của trái đất, nhưng lực hút của trái đất đối với quả táo lớn nên quả táo rơi xuống đất. Nếu ta coi mặt trăng là một quả táo khổng lồ, như vậy trái đất cũng có lực hút nó, vậy tại sao nó không rơi xuống mặt đất? Vì mặt trăng là một quả táo lớn, sức hút của trái đất đối với nó không đủ để làm nó rơi xuống đất, chỉ có thể làm nó quay quanh trái đất mà thôi. Đối với mặt trời thì trái đất cũng là một quả táo khổng lồ, nó quay quanh mặt trời.
Vào buổi tối khi nhìn lên bầu trời thấy vô vàn những vì sao đang nhấp nháy, giữa chúng đều có lực hút lẫn nhau. Đây chính là định luật "Vạn vật hấp dẫn" nổi tiếng của Newton.

Quả táo Steve Jobs Apple Inc là tập đoàn công nghệ máy tính của Hoa Kỳ.Theo số liệu khảo sát đầu năm 2013 của IDC, Apple đã trở thành hãng điện thoại lớn thứ nhất thế giới, đứng trước Nokia và Samsung. Hàng của Apple nổi tiếng là đẹp, vừa toát lên vẻ hiện đại, kỹ nghệ cao, vừa tiện dụng. Logo đầu tiên của hãng do Steve and Wayne thiết kế năm 1976 vẽ hình nhà vật lý Isaac Newton ngồi dưới gốc cây táo và có dòng chữ Apple Computer Co quấn quanh. Sau đó, logo đã được thay đổi bởi nhà thiết kế Rob Janoff với một quả táo màu cầu vồng (vì nó có nhiều màu sắc) và bị cắn một bên phải được cho là để kỷ niệm sự kiện khám phá lực hút trái đất và sự tán sắc ánh sáng của Isaac Newton. Qua vài năm, logo Apple xuất hiện với nhiều màu sắc khác nhau và đến giờ thì chỉ sử dụng màu trắng hoặc màu crôm bạc. Theo quan niệm của người phương Tây thì táo tượng trưng cho sức mạnh, sự khám phá và cái đẹp cao quý. Còn về chi tiết quả táo bị cắn mất một miếng phía bên phải cũng có một cách lý giải khác là xuất phát từ một quả táo nguyên vẹn, nhưng Steve Jobs cho là Apple chưa thực sự hoàn hảo, và ông luôn muốn đi tìm kiếm sự hoàn hảo, coi như là một thông điệp để nhắc nhở các nhân viên phải luôn sáng tạo.

Quả táo Eva 


Sách Sáng Thế kể về công trình sáng tạo tốt đẹp, vũ trụ chào đời, mùa xuân về theo gió, nắng phủ cho rừng lá xanh, muôn hoa xinh tươi vẫy gọi. Thiên Chúa chúc lành trao quyền làm chủ muôn loài cho Nguyên Tổ với một điều kiện duy nhất là phải tuân phục: “Mọi cây trong vườn ngươi đều được ăn. Nhưng cây ‘sự biết tốt xấu’ ngươi không được ăn, vì chưng ngày nào ngươi ăn nó, tất ngươi phải chết” (St 2,16-17).
Ađam, Evà phơi phới trong hạnh phúc mùa xuân địa đàng.Thế rồi một hôm, Evà đi dạo một mình trong vườn Eđen, ngang qua cây biết lành biết dữ. Không may gặp phải Satan quyến rũ. Lời Satan đường mật: Evà, Evà ơi, cô có muốn giữ mãi nhan sắc tuyệt vời này không? hay cô có muốn bằng Đức Chúa Trời không? Evà phản kháng: không dám đâu, không dám đâu, đừng dụ dỗ tôi, Thiên Chúa đã dặn kỹ lắm rồi. Sau một hồi đôi co lý sự, con rắn ngọt ngào: “Chẳng chết chóc gì đâu, Thiên Chúa biết ngày nào người hái quả táo ấy mà ăn mắt các ngươi sẽ mở ra và các ngươi sẽ nên như Thiên Chúa, biết cả tốt xấu” (St 3, 4-5).Người thiếu nữ thấy giấc mơ đẹp như màu hồng của quả táo “nhìn thì đã thấy sướng mắt” (St 3,6). Nàng đã hái. Nàng đã ăn. Nàng chia cho chồng với ước mơ hão huyền là chồng được thông minh như Thiên Chúa.

Còn Ađam thì sao? Một cuộc đấu tranh quyết liệt giữa tiếng lương tâm và lời nài nỉ của người yêu: ăn đi anh, ăn đi, đây là cơ hội ngàn vàng, cơ hội chúng ta bằng Đức Chúa Trời đó anh; Ađam đừng ăn, nếu ăn sẽ vi phạm luật Chúa truyền, đừng, xin đừng…“Và ông đã ăn” (St 3,6). Lời Thánh Kinh ngắn gọn diễn tả sự yếu đuối, nhu nhược đến sa ngã của Ađam trước cám dỗ quá ư dịu ngọt. Thôi rồi, xong hết cả rồi, còn đâu địa đàng, còn đâu ân nghĩa Thiên Chúa dành cho ngươi, Ađam ơi !

Nguyên Tổ cắn vào quả táo “Mắt họ liền mở ra và họ thấy mình trần truồng nên kết lá vả che thân” (St 3,7). Kể từ đó Địa Đàng đóng ngõ cài then. Xuân Địa Đàng đã thành mùa đông ảm đạm cho trần thế. Kinh Thánh viết về một nổi đớn đau làm sao: “Những gai cùng góc nó sẽ mọc lên cho ngươi, ngươi sẽ ăn cỏ lả ngoài đồng nội. Mồ hôi đẫm mặt, ngươi mới có bánh ăn cho đến lúc ngươi về lại với bụi đất”


Lm Giuse Nguyễn Hữu An

BÍ ẨN NHỮNG ĐỨA TRẺ NHỚ CHUYỆN KIẾP TRƯỚC

Đầu thai tưởng như chỉ là chuyện hoang tưởng nhưng khoa học thế giới và Việt Nam vẫn ghi nhận nhiều trường hợp vô cùng kỳ lạ.
Chuyện kể ở Thái Lan ngày trước, một bà lão lúc sắp lìa trần đã nói với con gái lời trăn trối cuối đời rằng mong kiếp sau sẽ được đầu thai thành một cậu bé. Cô con gái đã nhúng ngón tay vào hồ trắng đánh một dấu lên cổ bà.
Không lâu sau cô hạ sinh được một cậu bé kháu khỉnh với một vết trắng sau cổ chính xác với vết hồ trắng cô đánh dấu lên cổ mẹ lúc chết.
Kỳ lạ hơn, khi cậu bé biết nói, cậu luôn đòi sở hữu những món đồ của bà ngoại và khăng khăng rằng chúng là đồ của mình.



Phong tục ở một số nơi khác, người ta thường làm dấu người chết với nhọ nồi hoặc hồ dán để có thể dễ dàng nhận ra khi họ đầu thai.
Đây không phải chuyện dân gian mà là một trong những trường hợp có thật được hai nhà khoa học Tim Tucke và Ian Steveson ở Đại học Virginia kể lại trong cuốn sách nổi tiếng có tên “Trở lại nhân gian”. Trong đó, những câu chuyện về những đứa trẻ có khả năng nhớ chuyện kiếp trước khiến nhiều người kinh ngạc.

Cậu bé người Israel báo án kiếp trước

Một cậu bé 3 tuổi ở khu vực Cao nguyên Golan gần biên giới Syria và Israel cho biết cậu đã bị ám sát bằng rìu trong kiếp trước của mình. Cậu bé đã chỉ cho già làng nơi kẻ giết người chôn cơ thể của mình và thật kinh ngạc, họ đã tìm thấy chính tại địa điểm đó một bộ xương đàn ông.
Đó là câu chuyện được kể trong cuốn sách “Những đứa trẻ đã từng sống trước” của bác sỹ chuyên khoa người Đức – Trutz Hardo ghi chép lại được từ tiến sỹ Eli Lasch – người đã từng sống ở Gaza suốt những năm 1960 trong một chương trình hỗ trợ y tế của chính phủ Israel
Cậu bé người dân tộc Druze được sinh ra với một vết bớt đỏ trên đầu. Khi cậu bé biết nói, cậu đã kể cho gia đình mình nghe rằng cậu đã từng bị giết bởi một cú đập mạnh vào đầu bằng rìu. Cậu bé cũng nhớ tên đầy đủ kẻ giết người của mình. Khi được 3 tuổi, cậu bé được dẫn đến gặp kẻ giết người bị cáo buộc. Sắc mặt kẻ này khi gặp cậu bé bỗng trở nên tái nhợt, song y vẫn cố tình chối tội.
Cậu bé người Druze đã chỉ ra đúng chỗ kẻ sát nhân chôn người, đồng thời mọi người cũng tìm thấy chiếc rìu – hung khí gây án.
Đối mặt với bằng chứng này, kẻ giết người đã thừa nhận tội ác. Tiến sĩ Lasch chính là người đã chứng kiến tận mắt toàn bộ câu chuyện.

Ryan – đứa trẻ tái sinh từ 50 năm trước

Khi vừa lên 5, cậu bé Ryan – con trai bà Cyndi, một người phụ nữ Mỹ theo đạo Công giáo bắt đầu có những hành động vô cùng kỳ lạ. Ryan liên tục hô “Diễn” và tưởng tượng mình đang đạo diễn cho một bộ phim. Thậm chí cậu bé còn thường xuyên thức dậy giữa đêm, la hét và nói với mẹ rằng mình đã từng sống ở Hollywood.
Mẹ của cậu bé đã mượn vào cuối sách cũ ở thư viện viết về Hollywood để giúp cậu bé nhớ lại những chuyện ở kiếp trước. Và khi xem tới bức ảnh chụp dàn diễn viên phimNight after night năm 1932, cậu bé đã chỉ vào một tấm hình và nói: “Mẹ ơi, người này là con nè. Con thấy con rồi”
Cậu bé có thể miêu tả các cảnh trong bộ phim, ví dụ như cảnh về một căn phòng chứa đầy súng. Và bà Cyndi đã tìm xem bộ phim trên youtube, và có chính xác những cảnh mà cậu bé kể, kể cả căn phòng chứa đầy súng.


Ryan nói rằng mình được tái sinh vì Marty vẫn còn nhiều hối tiếc trong cuộc sống.

Sau khi phát hiện sự thật đáng sợ đó, bà Cyndi đã liên hệ với tiến sỹ Tim Tucker để cầu cứu. Ngay lập tức, Tim và các đồng nghiệp liền cho người truy tìm tung tích người đàn ông trong ảnh. Đó là Marty Martyn, giám đốc một công ty lớn ở Hollywood. Ông sống ở Los Angeles và mất năm 1963 vì bệnh ung thư – tức là cách Ryan 5 thập kỉ.
Ryan kể nhiều thứ về Marty và tiến sĩ Tucker cùng đội của mình đã kiểm chứng tính chính xác khi xem lại hồ sơ cũ của Marty. Ví dụ như Ryan kể rằng kiếp trước mình được chết trong một căn phòng được đánh số. Và sự thật thì Marty đã chết trong một căn phòng có đúng số đó ở bệnh viện. Ryan còn nói với mẹ rằng chính cậu bé đã lựa chọn bà là mẹ mình và để bản thân được đầu thai.
Ngoài khả năng nhớ chuyện kiếp trước, Ryan còn có những khả năng tâm linh khác thường khác: Cậu bé biết rằng bà của mình từng bị sẩy thai dù mẹ cậu chưa bao giờ kể. Cậu còn biết trước giáo viên của mình sẽ là ai, ai ở đầu dây bên kia của điện thoại dù không cần nghe.

Cậu bé nhớ kẻ sát nhân tiền kiếp

Ngay từ khi biết nói, một cậu bé nhỏ tuổi ở Thổ Nhĩ Kỳ cứ nhất định đòi được gọi với cái tên Selim Fesli thay vì cái tên Semih Tutusmus mà bố mẹ đặt cho cậu. Semih khăng khăng nói với bố mẹ rằng cậu bé là Fesli đầu thai và kể cho bố mẹ nghe rất nhiều chuyện liên quan đến cuộc sống của Fesli, cũng như những cái tên của những người liên quan đến Fesli ngày trước.
Ban đầu, bố mẹ của Semih không tin và cho rằng con mình đang có vấn đề về tâm lý. Khi Semih được 4 tuổi, chiều con, bố mẹ Semih đưa con trai đến một căn nhà, nơi Semih khẳng định là nhà của mình – Fesli ngày xưa. Tại đây, cậu bé gặp vợ của Fesli và nói “Anh là Selim, em là vợ anh Katibe.” Cậu bé nhớ lại được những chi tiết riêng tư trong cuộc sống chung của họ trước đây và tên của những đứa trẻ, tất cả đều được vợ của Fesli xác nhận là hoàn toàn đúng.
Ngày 9/5/1958, ở làng Hatun Köy, Thổ Nhĩ Kỳ, Fesli được tìm thấy đã chết trên một cánh đồng. Anh đã bị bắn vào mặt và tai phải. Người hàng xóm của anh, Isa Dirbekli, thừa nhận rằng anh ta đã bắn chết Fesli, nhưng anh ta nói rằng đó là một vụ tai nạn, khi anh ta đang đi săn.
Đúng thời điểm đó ở làng Sarkonak lân cận, Bà Karanfil Tutusmus – mẹ của Semih đang có thai. Bà Tutusmus đã có một giấc mơ kỳ lạ. Trong giấc mơ, một người đàn ông tự nhận là Selim Fesli xuất hiện với một gương mặt đầy máu. Đứa bé của Tutusmus - cậu bé Semih được sinh ra với cái tai phải nhỏ và biến dạng, trùng khớp với vết thương mà đã giết chết Fesli.

Theo Khám Phá -

Thứ Năm, 30 tháng 10, 2014

Đã Có Bao Giờ Bạn Thử Lắng Nghe

Nếu một lần chú ý lắng nghe tiếng chim hót vào những buổi bình minh, bạn sẽ nhận thấy rằng: thiên nhiên chào đón một ngày mới thật tưng bừng rộn rã.


Nếu một lần chú ý lắng nghe tiếng còi tàu thúc giục vào ga, ...bạn sẽ nhận ra xung quanh mình có hàng trăm người đang đợi những âm thanh thúc giục để lên đường bắt đầu cho một hành trình mới.

Nếu một lần lắng nghe tiếng chổi tre mỗi đêm đưa đều trên đường phố, bạn sẽ chợt nhủ với lòng mình: giữa cuộc đời bận rộn và ồn ã vẫn luôn có những con người lặng lẽ xóa đi những vết dơ do dòng đời trôi nhanh để lại.

Nếu một lần thử lắng nghe tiếng dế rúc mỗi đêm hè, bạn sẽ cảm nhận được tâm trạng của thiên nhiên: đôi khi cũng buồn da diết.

Nếu một lần chú ý lắng nghe, bạn có thể nghe thấy cả tiếng gió luồn trong kẽ lá, tiếng mưa rơi vội vã trước hiên nhà, tiếng rao đêm mỏng manh và yếu ớt…

Nếu chú ý lắng nghe…

Bạn sẽ thấy mọi âm thanh của cuộc sống dù chúng chỉ đang thổn thức. Bạn sẽ nghe cả nhịp đập của trái tim mình và nhịp đập của trái tim cuộc sống. Cuộc sống này thật tươi đẹp biết bao.

Còn tôi, với tôi, tôi yêu khung cảnh ban đêm và lắng nghe bản thân mình. Một không gian đủ tĩnh lặng, một khoảng lắng của con người trong cái ồn ào của cuộc sống hằng ngày. Và quên đi mệt mỏi, muộn phiền... Không gian, thời gian như dừng lại, cái ý vị buổi đêm thật tuyệt, tôi hòa mình vào thiên nhiên, hít thở một cái thật sâu, cảm giác thật rõ ràng, mỉm cười nhìn mọi vật, tâm hồn tôi rung động….

Hãy lắng nghe ngay trong buổi đêm ấy bạn sẽ tìm được chính mình!

Thật tuyệt vời!

Vì vậy, hãy một lần chú ý lắng nghe, Bạn nhé!

-Sưu tầm-

ÔI, BẢO HIỂM NHÂN THỌ!

Có 1 định nghĩa về Life Insurance rất chính xác như sau : "Life insurance is a contract that keeps you poor all your life so that you can die rich " - Bảo hiểm nhân thọ là 1 hợp đồng khiến bạn nghèo suốt đời, nhờ thế bạn có thể trở nên giầu, sau khi chết.!!!
Hồi mới qua, tôi có share phòng của 1 ông cựu Trung Tá QLVNCH. Ông ta vừa bị lay off. Ở Mỹ, nếu miễn cưỡng phải về nhà đuổi gà cho vợ, thường chúng ta có 2 option: Nếu có vốn thì mở cơ sở thương mại, bằng không thì nhẩy ngay vào 2 nghề: bảo hiểm và địa ốc.
Thế là ông chủ nhà của tôi bèn nhẩy ngay vào nghề bảo hiểm nhân thọ. Suốt ngày ông ta bốc điện thoại gọi cho họ hàng và bạn bè:
- Sao, dạo này anh và gia đình khỏe không?
Rồi không cần đợi đối phương giải bầy khúc nhôi, ông ta hỏi ngay:
- Thế đã mua bảo hiểm nhân thọ cho gia đình chưa?
Ở đầu giây bên kia, con mồi lúng túng thấy rõ:
- Dạ, chưa anh!
Ông chủ nhà của tôi bèn chuyển sang giọng thiết tha, thiết tha không kém già Hồ khi nói chuyện sửa sai hồi Cải Cách Ruộng Đất:
> - Chết chết, bây giờ mà anh còn chưa mua Life Insurance? Người ta mua ào ào kia kìa! Bản thân tôi đây cũng mua cho cả gia đình từ bao năm nay. Nhỡ mình có mệnh hệ nào, ngã lăn đùng ra thì vợ con đi ăn mày à? Anh có thương vợ con anh không? Sống ích kỷ quá đâu có được!
Rồi ông ta hạ thấp giọng xuống:
- Này này, moa bây giờ làm agent cho New York Life. Có cái plan này lợi cho người mua lắm, để moi giải thích cho toa! Thương toa, moa mới chỉ cách cho toa đấy nhé!
Sau đó, ông ta nói huyên thuyên một hồi về" chương trình mới". Rồi hỏi ngay:
- Thế nào, mua đi chứ? Cái Promotion này sắp expire rồi đấy! Chậm mua là phải đóng tiền cao hơn đấy, thiệt thòi lắm chứ không phải chơi đâu!
- Anh để tôi bàn lại với ma phăm nhé, cám ơn anh!
Ông chủ nhà quay lại nói với tôi:
- Thằng này ngu quá, mình chỉ con đường tốt cho nó để đi mà lại không chịu bước vào, ngu đến thế mà không biết!
Sau này, trong 1 bữa nhậu, lúc cả 2 ngà ngà say, tôi mới hỏi ông ta:
- Thế anh có mua Life Insurance không hả anh?
Ông ta cười hề hề:
- Sức mấy mà tao mua hả mày! Tiền tao đâu có " quởn " cho dzụ này!
Một ông bạn nối khố của tôi, có bà vợ ở nhà suốt ngày vặn ra dô đài VN. Nghe ra rả mãi các chương trình Life Insurance, bị kích động không thể tả, bèn giục ông chồng đi mua Life Insurance cho 2 người. Ông bạn tôi đành mua 2 cái. Cái thứ nhất cho ông ấy chỉ có insure $100.000 thôi. Cái thứ nhì cho bà ấy thì mua đến 1 triệu đồng Huê Kỳ.
Có lần bà ta " théc méc":
- Sao anh mua cho anh ít thế, còn em thì nhiều thế, hả anh?
Ông ta vừa hùng hồn vừa tha thiết, trả lời:
- Em chẳng hiểu gì sất! Anh yêu em lắm, anh rất lo đến tính mạng và cuộc đời của em nên mới mua nhiều thế! Còn anh, đi lính, vượt biên, sống sót đến bi giờ, cái chết, cuộc đời anh coi nhẹ như lông hồng, bảo hiểm nhiều làm gì cho phí tiền.
Ông ta thổ lộ với tôi:
-Hà hà, mình nói thế mà nó tin như sấm, ông ạ! Thế mới biết, đàn bà dễ bị dụ là vậy!
Rồi ông ta tỏ vẻ băn khoăn tợn:
-À này, từ hồi mua bảo hiểm nhân thọ, mình hút thuốc lại mà con vợ mình nó chẳng cấm đoán gì cả! Hay là nó mong cho mình chết sớm để ẵm cái bảo hiểm một trăm ngàn đồng? Tháng vừa rồi, tôi bị cúm. Nó săn sóc tôi tận tình lắm, không biết có thật lòng không hay chỉ là ngọt nhạt thôi?.Tôi nghi lắm, ông ạ!
Mình vẫn yêu vợ lắm đấy chứ, nhưng từ hồi mua bảo hiểm nhân thọ cho nó, đôi khi đầu mình cứ phảng phất những ý tưởng... không được lương thiện cho lắm. Mẹ kiếp, hồi chưa mua đâu có dzậy, đầu óc vô tư lắm mà!
Có 1 chuyện vui về bảo hiểm, tôi xin kể hầu quý bạn:
Có 1 ông nọ bị đụng xe. Sau đó, ông ta cố tình giả vờ bị bại liệt, phải ngồi xe lăn để quyết lấy tiền bảo hiểm. Sau phiên tòa mà ông ta là kẻ thắng với 1 số tiền bồi thường khá lớn, luật sư của hãng bảo hiểm bực tức nói với ông ta:
- Tôi biết ông giả vờ! Tôi sẽ cho người theo dõi ông ngày đêm. Ông mà rời khỏi chiếc xe lăn là biết tay tôi!
Ông ta bình thản trả lời:
- Anh biết tôi sẽ làm gì với số tiền bồi thường này không? Này nhé, tôi sẽ đi du lịch khắp nơi, sẽ đi Tầu này, Spain này, England này. ..
Nơi cuối cùng tôi viếng thăm sẽ là nước Pháp. Tôi sẽ viếng tháp Eiffel này, ga Lyon đèn vàng này, vườn Luxembourg để xem lá rơi trên vai những pho tượng trắng này. Rồi tôi sẽ đến Lộ Đức, nơi Chúa thường ban phép lạ. Voilà, ở đấy, chờ xem, anh sẽ thấy phép lạ xẩy ra cho 1 kẻ ngoan đạo như tôi!
Trước đây , kẻ viết bài này có " nghe lời đường mật " mà đóng Life Insurance được gần 7 năm . Mỗi tháng , 2 vợ chồng phải è cổ ra đóng gần 500 bạc vì theo lời Agent , sau 10 năm sẽ không phải đóng nữa , ngoài ra , sau 10 năm còn có được tiền lời để có thể ung dung dưỡng già .
Ngay lúc đó , vợ chồng tôi đã mơ đến 1 tương lai huy hoàng như cổ tích .
Này nhé , với tiền về hưu cùng với tiền lời từ Life Insurance , ai cấm vợ chồng mình sẽ dùng ...xe lăn để đi du lịch khắp nơi , đi cả đến những xứ khỉ ho cò gáy như Miến Điện hoặc Bung ga Ry chẳng hạn .Khoe nhà, khoe job, khoe vợ, khoe con, khoe cháu chán rồi, mốt bây giờ là khoe tiền hưu và khoe đi du lịch. Mà chẳng lẽ khoe đi Pháp, Tầu, Ý, Nhật là những chỗ ai cũng biết cả. Mình phải khoe những chỗ xa lạ như Hung ga Ry, Hy Lạp, Perou...người ta mới nể, đúng không em?
Rảnh ra thì đóng góp cho việc từ thiện ( với điều kiện phải đăng tên tuổi mình với chữ đậm đàng hoàng ). Vì không phải lo lắng tiền bạc nữa, anh sẻ dùng thì giờ rảnh rỗi để mần thơ , còn em sẽ phổ nhạc thơ anh và quát, xin lỗi, hát cho anh nghe , như em đã từng hát vào tai anh mấy chục năm nay có lẻ! .
Anh sẽ từ chức Hội Trưởng Hội ĐSV ( Đếch Sợ Vợ ) để bàn giao cho người tài đức hơn. Chắc chắn phải là 1 cụ ông với thành tích không thể tranh cãi là dọt về VN một mình mà không cần bà xã đồng ý ( về VN mà có vợ đi cùng thì thà ở nhà còn hơn! ) Sau đó, anh sẽ cố tranh chức Hội Trưởng Hội CSV( Cứ Sợ Vợ ) , lý do là vì hội này đông hội viên hơn nên làm Hội Trưởng có uy hơn , chả bù với cái hội Đếch Sợ Vợ , loe ngoe có vài mống mà lại cứ hăm dọa rút lui dần dần mới khổ chứ ! Ở đất Mỹ này, hội viên Hội Sợ Vợ đông không thể tả, gạt đi hổng hết, các cụ ạ!
Sau naỳ , hỏi 1 Agent khác thì mới biết , sau 10 năm , nếu bạn không có tiền đóng nữa thì hãng bảo hiểm sẽ dùng... .tiền bạn đã đóng để tiếp tục đóng để duy trì bảo hiểm của bạn , chứ không phải dùng tiền của hãng để đóng cho bạn( đừng tưởng bở ! ) Còn tiền cash value thì chỉ khoảng vài chục mỗi tháng cho vui ( nghèo mà ham !) .
Tôi bèn bàn với cô vợ ngây thơ của tôi : " Em ạ , thôi mình dẹp vụ Life Insurance này cho rồi . Này nhé , nếu anh chết đi thì với tiền dành dụm của chúng mình và cơ sở thương mại của em , em và con dư sức sống còn . Vả lại ở xứ Mỹ này , với sức học cộng với khả năng Anh ngữ của nó , nó dư sức kiếm 5, 60 ngàn 1 năm để tư lo liệu cho bản thân . Chả bù với bố của nó , văn dốt võ dát , tiếng Anh thì ăn đong ,trước đây chẳng bao giờ kiếm được trên 1500$ / tháng mà vưỡn sống nhăn .Đến bi giờ , chỉ với tiền hưu non không thôi, mà anh vẫn thoải mái đi KHIÊU VŨ DƯỠNG SINH cũng như ăn PHỞ 50% OFF, có chết thằng Tây nào đâu?
Cô vợ ngây thơ của tôi bèn hỏi:
- Thế nếu em chết trước anh thì sao ?
Thú thật với các bạn , khi nghe câu này , lòng tôi bồi hồi và xốn xang lắm , và cũng hồi hộp nữa . Vì thương vợ ra đi sẽ để mình ở lại mồ côi chăng ? Vì thương thân mình sẽ đau khổ sống độc thân bất đắc dĩ, phải đi chợ mua bó rau, con cá, mắm muối hay sao ? Cuộc đời 1 thằng thích hưởng thụ như mình , nếu vợ chết rồi thì sẽ ra nàm thao nhỉ ? Chắc hẳn " khổ " nhắm ! Có người khác lo cơm nước , hầu hạ mình chắc khó mà quen lắm . Người thay thế thì lại lạ nước lạ cái, bắt theo những fantasies của mình cho sát thì cũng phải tốn nhiều thì giờ chỉ bảo ! Mà không biết "hắn" có chịu không , hay lại chê rằng "dơ", hoặc lại nghi ngờ về kiểu mẫu đạo đức Khổng Tử có thừa của mình ? Mà nhỡ "hắn" tìm cách để dzớt tiền già của mình thì nàm thao ? Ngoài ra , lại mất đi nhiều cái thú lắm , như cái thú ngồi ngoài xe mùa hè chờ vợ đi chợ , như cái thú rửa bát , như cái thú nghe vợ nói non-stop , như cái thú cãi nhau với vợ chẳng hạn ...
Tôi bèn tạo 1 bộ mặt nghiêm và buồn để trả lời vợ tôi :
- Nếu em đi rồi , chắc anh phải bán nhà rồi về VN sống vậy , ở đây , với bao kỷ niệm của tụi mình qua mấy chục năm hương lửa , anh cách chi mà sống nổi ? " Trong đầu tôi lúc ấy lại nghĩ như sau :" Nói chơi hay nói thiệt đó , bà nội ,trông em phây phây thế kia thì làm sao mà đi trước anh nổi , thế là niềm mơ ước mùa Giáng Sinh đi đoong rồi , đời ta sẽ cứ thế mà tàn trong ngõ hẹp ! May lắm còn khoãng 10 năm nữa , rồi ta sẽ như bao đấng trượng phu nam tử khác , cơm nhà quà vợ đến cuối đời , rồi đùng 1 cái bị stroke , thế là xong 1 kiếp người , oh, yes, that's human bondage !!!
Cuối cùng , vợ chồng tôi đồng ý bỏ luôn cái Life Insurance cà chớn này . Vậy mà cũng mất đi mười mấy ngàn tiền service , có ai làm không công cho mình đâu ! Các bạn thử nghĩ xem , hiếm khi có hãng bảo hiểm nào file BK lắm , còn các CEO của họ thì di chuyển toàn bằng phi cơ riêng , lương thì 6, 7 con số . Tiền đó ở đâu ra , có phải từ những thằng khố rách áo ôm như mình , đã nghèo lại còn hay lo , đã lo lúc sống chưa xong mà lại còn lo sau khi chết vợ con sẽ ra sao nữa !
Xin lỗi , nếu có quý vị nào đang bán bảo hiểm hoặc sẽ bán bảo hiểm , xin cứ coi đây là lời lẽ của 1 kẻ thiêú hiểu biết về bảo hiểm mà thôi . Còn các quý vị đang có Life Insurance xin đừng vì những lời nói quàng xiên của tôi mà quit bảo hiểm . Có thể tôi và vợ tôi ngây thơ , còn các bạn có thể khôn hơn tôi . Mỗi người có 1 hoàn cảnh khác nhau và niềm tin cũng chẳng giống nhau , phải không các bạn ? 

NGUYỄN GIANG
KHÓA 7/68 KQ
AFDC MEMBER
CVA CHUỒNG NGỰA 60_67

Một kinh nghiệm quý giá của người đã mắc bệnh UNG THƯ

Các bạn thân mến,
Thanh Hương xin viết ra những gìThanh Hương biết để tất cả các bạn tham khảo, có ích cho chính mình, thân nhân và bằng hữu vì mầm Ung Thư hiện diện trong tất cả mọi người, chỉ đủ chance là nó bùng phát.
Thanh Hương đã kinh qua một thời gian bệnh Cancer: gồm 3 tháng dò tìm bệnh, 8 tháng trị chemotherapy, 1 tháng Radiotherapy, còn thử máu thì lia chia...vậy mà ròng rả 1.5 năm mới vượt qua khỏi.
Thời gian tìm bệnh cũng nhiêu khê vì có nhiều kỹ thuật đang dùng vẫn không đáng tin cậy như Ultra Sounds, Mammogram, Needle Biopsy: hễ họ nói có thì chắc có bệnh, nếu nói không thì phải xét lại, vì lấy sample sai chổ, vì xớ thịt quá condense...
Cũng tại bệnh Tiểu Đường, khiến ăn cơm rất ít; trời lạnh mau đói, lại thêm bạn chỉ cách làm Nem Chua (sau này mới biết bột làm Nem Chua có nhiều Hàn The), tự làm ăn thấy ngon, nên ăn lai rai...cộng thêm làm việc tối đa, lo toan nhiều việc, phiền não cũng bộn...Cuối cùng rước bệnh cũng là lẽ tất nhiên.
Cũng vì bệnh, sau khi mổ, bệnh viện dạy cách meditation (tỉnh tâm), làm theo họ chỉ; bỗng chợt nghĩ ra cái vụ Thiền này còn ai hơn Đức Phật, mình mang tiếng theo đạo Phật mà chả biết gì cũng thật uỗng, ngày xưa đi học, đeo đuổi riết con đường khoa cử, giờ đây xem ra cũng gần đất xa trời, cũng nên tìm hiễu đạo Phật xem sao...thế là con đường " Hướng về cõi Phật" bắt đầu từ đó.
Khi phát giác ra bệnh, phần chánh vẫn phải nhờ chiếu tia X (Radiotherapy), dùng thuốc tây rất mạnh một lúc cho vào vài loại, thuốc truyền vào gân máu (Chemtherapy), thuốc vào tới đâu là ớn người đến đấy.
Thường thì thuốc rất mạnh, chính nó cũng làm người bệnh suy yếu vì đặc tính của tế bào ung thư là cứ sinh sản lia chia, nên thuốc cứ tìm tế bào nào đang sinh sản là thanh toán. Tế bào bình thường của cơ thể cũng đang sanh sản, nhưng ít hơn tế bào Ung Thư, nên sau khi vào thuốc lần đầu sẽ bị lở màng bên trong miệng, sau cở 3 lần tóc rụng gần hết như bệnh ban, và chấm dứt kinh nguyệt (nếu người bệnh còn trẻ dưới 43 tuổi, sau khi chấm dứt trị liệu sẽ có kinh nguyệt trở lại).
Có người yếu hơn, có thể chết chỉ sau 3 lần vào thuốc (cứ 2 tuần vào thuốc 1 lần).
Bạch Huyết cầu và hồng cầu cũng bị tiêu diệt rất rất nhiều, do vậy người đang trị bệnh trở nên xanh xao, vàng vọt hơn vì hồng cầu xuống quá thấp, và người bệnh dễ mắc các chứng bệnh truyền nhiểm khác vì bạch cầu cũng xuống rất thấp, do vậy trước khi vào thuốc, phải đi thử máu để họ đo hồng cầu và Bạch Cầu có xuống quá tệ chăng,thì chờ thêm 1 tuần nữa cho lại sức để ready cho cuộc "hành quân" kế )
Nói chung khi thuốc vào, tức thì thấy bồn nôn, ói mửa liền tù tì...thuốc làm cho xiểng niểng, làm te tua còn hơn trước khi cho thuốc. Chỉ duy có 1 hy vọng là nó kill giùm các tế bào ác tính ấy.
Còn Radiotherapy, tuỳ theo bệnh nặng nhẹ, cũng phải làm hàng ngày kéo dài cả tháng , mỗi ngày họ chiếu tia X vào chỉ 4 phút, và da sẽ bị burn dần dần.Bác sĩ này phải tính toán rất hay để tia Xchỉ đến phần thịt mà không đến phần xương; bởi vì thân mình không thể phẵng, họ phải tính tia X đến phải dừng theo hình cong của cơ thể. Nếu không chính xác, tia X sẽ burn xương và làm dòn xương, có thể gẫy xương.
Tóm lại đối với người bệnh Cancer, có nhiều việc phải chú ý, phụ vào sự trị liệu của bác sĩ:
1. Không cho thêm vào người những chất tạo Cancer nữa:
a. Hàn The (làm dòn, dai thức ăn biến chế) nên xem lại các món có nó như thịt Nem Chua,...check lại xem trong nhiều thức ăn biến chế như bánh tráng, bánh phở, mì...họ có cho thêm chăng?
b. Sau này hàng Trung Quốc bị các nước phát giác có rất nhiều chất gây hại sức khỏe, nhất là Ung Thư, có những nước tương chứa chất gây Cancer 5000 lần hơn bình thường! Có cả list nhiều hiệu nước tương không thể dùng! nếu kỷ nên dùng nước tương của Singapore , Nhật, Đức
c. Thịt nướng bị cháy không nên ăn, chất bị cháy cũng là nguyên nhân gây bệnh.
Tránh xa tia Microwave, khi xài oven nên đứng xa dù họ bảo window của nó không leaking các tia.
d. Không ăn thịt đỏ như thịt bò, thịt heo, nên ăn thịt trắng như thịt gà, nhớ tránh ăn cánh gà, vì nơi đây người nuôi hay chích hormone cho gà mau lớn, mau bán...độc
Nói chung bớt thịt, thêm rau cải.
e. Tránh chất béo, tránh quá nhiều đường, 2 thứ này tế bào Ung Thư ưa thích.
f. Nắng gắt có nhiều tia tử ngoại UV cũng làm ung thư da, đừng tưởng xài cream chống nắng là OK, rồi ra phơi nắng (để thêm vitamin D) ( lớp ozone ( là phân tử có 3 nguyên tử Oxygen) trên bầu khí quyển bị trống 1 lổ to, do khí thải của các nước phát triển kinh tế, quá nhiều nhà máy phun ì xèo khói, có nhiều carbonic bay lên làm phá dần lớp Ozone che chở ấy!)
Thức uống trong siêu thị cũng bỏ nhiều chất chống hư = chất bảo quản (preservatives), cũng không tốt, ăn và uống các thứ trái cây rau cải tự nhiên không qua biến chế, để dành lâu vẫn tốt hơn.
(chuyện đến đây là hết mức của mình, nếu nói xa hơn, trái cây rau cải, người trồng cũng bỏ phân bón hoá học, thuốc trừ sâu bọ...để cho ra hoa quả tươi tốt, được mùa, giữ lâu không hư khi bán...). [Hồi đó thấy dân tây phương tự trồng rau trái, lấy làm lạ sao họ chịu khó đến thế! thì ra là vậy: sợ Ung Thư quá chừng chừng!]
g. Có những người làm trong phòng thí nghiệm, cũng nên lưu ý có nhiều hoá chất gây ung thư gọi là Carcinogen.
h. Thứ mà mình ít lưu ý là tránh mua nhà gần các vùng điện cao thế, nơi đó nhà rẻ hơn, VN ta thích rẻ, không để ý việc nguy hiễm vô hình, âm thầm!
i. Một thứ không ai biết là có những vùng, phía dưới có chất phóng xạ (tia phóng xạ vào người sẽ bắn tứ tung hết tế bào này qua tế bào khác), từ đất chất phóng xạ lúc nào cũng phát ra nào ai biết được! chuyện này đành xí cho trời đất thôi, nói cho đủ vậy mà.
(Thật ra sinh viên đi học, có bài vật lý cũng học về chất phóng xạ, có khi chưa học lý thuyết đã cho thực tập, họ đã dặn dùng kẹp gấp nó, mà rớt tới rớt lui, có khá nhiều sinh viên cũng thò tay bóc nó mà không biết trực tiếp tiếp xúc càng nguy cơ Ung thư!)
Có nhiều phương pháp tìm bệnh phải nhờ chất phóng xạ để biết chổ nào tim nghẹt, chổ nào đang bị Ung Thư...như là làm MRI, họ chích 1 lượng rất ít chất phóng xạ, sau đó cho nằm dài trong 1 máy to, giữ im lìm như khúc gỗ trong suốt thời gian máy rà từ đầu đến chân để tìm xem có Ung Thư chổ nào! Khi bị Ung Thư mà nghe cho thêm phóng xạ vào là lo lắm, nhưng họ bảo đảm là lượng rất nhỏ không gây bệnh! đành vậy thôi!!)
2. Dùng các dược liệu:
Chống Ung Thư là chống các gốc tự do, free radical, uống 3 vitamin cần kết hợp là (A+C+E) để chống các gốc tự do ấy.
a. Tỏi có khả năng chống Ung Thư và kháng trùng, tạo thêm kháng thể ,vì trị Ung Thư nên dùng liều khá hơn bình thường, có thể dùng rượu Tỏi (2 củ tỏi xay cho vào 200 ml rượu), mỗi ngày 3 lần, mỗi lần 1 muỗng canh.
b. Cabbage = Cải bắp: dùng máy Extractor, sẽ rút nước, bỏ xác, mỗi bắp cải có thể rút ra 500ml, mua vài bắp rút ra được nhiều hơn, mổi ngày uống 250 ml hay 1 ly.
c. Măng Tây, broccoli
d. Chống Ung Thư là chống các gốc tự do, free radical, uống 3vitamin cần kết hợp là (A+C+E)để chống các gốc tự do ấy, các vitamin này có thể mua ở dạng tablet hay mình có thể xây sinh tố uống rất hiệu quả, có lần xem TV thấy 2 ông bà uống 3 tháng hết bệnh: họ xây cam, bôm, cà chua, cabbage, cà rốt...
e. Có thể xay Lô Hội và bỏ thêm 1 muỗng Mật Ong để cơ thể khoẻ hơn, thêm kháng thể.
3. Giữ thân khoẻ mạnh, tâm an vui:
a. Tập thể dục, massage cho máu chạy đều hoà, cho các chất ăn uống trên phân phối đầy đủ cơ thể.
Kèm theothở theo kiểu thở bụng để thêm tối đa oxygen và thải toàn vẹn carbonic.
Thở bụng là bắt đầu thở ra trước, khi thở bụng hóp từ từ, cách mô sẽ kéo lên, khí sẽ lùa ra hết, sau đó hít vào từ từ, cách mô kéo xuống, buồng phổi sẽ to ra, chứa nhiều không khí hơn, đến khi hết hít vào thêm được, ngưng 1 chút để áp lục này sẽ làm sự trao đổi khí hiệu quả, oxy vào máu, carbonic thải ra phổi, và sau đó thở ra, cứ thế mà làm.
Thở bụng có thể thực hiện lúc nào cũng nên, ngay cả trước khi ngủ cũng sẽ cho giấc ngủ sảng khoái không mộng mỵ
b. Tâm an vui: Người bệnh Ung thư, thường không là người èo ọt, rất active, nên đôi khi làm quá sức của mình, và lắm khi cũng rơi vào stress...khi bệnh không làm gì được lại xuống tinh thần, buồn rầu, lo âu...: những thứ này sẽ làm bệnh tệ ra; cho nên phải giữ tinh thần vững chãi, chấp nhận việc gì đến cứ đến, nếu cần tậpThiền cũng là cái lợi không những cho sức khoẻ mà còn cho tinh thần, và xa hơn nữa là cho tâm linh.
Chính cái thở sẽ là trung gian giữa thân và tâm linh, khi biết điều hoà hơi thở đến nhẹ nhàng, cũng là làm cho tâm thanh thản, sẽ điều hoà hai hệ thần kinh Trực Giao Cảm và Đối giao Cảm sẽ làm mạch máu mở rộng để máu đến nuôi tế bào thần kinh đầy đủ, rồi làm tâm yên bình và sẽ có thêm đạo lực, khiến tâm không chao đảo trước nhiều tình huống, và khi gần với đạo, sự chết nếu đến sẽ không còn gì đáng sợ, nhưng cũng trong cái không còn sợ chết ấy cũng là chổ có thể còn sống.
Nói chungbệnh Ung Thư phát giác càng sớm càng có cơ hội sống sót, chờ nó phát tát (di căn) qua chổ mới là không thuốc trị cho nên từ lúc không bệnh, nên biết để sinh sống hầu ngăn ngừa.

H viết 1 lèo và gởi nên khó đầy đủ như ý, nhưng cũng tạm đủ cho người cần nó.
Viết dài, thường sau khi gởi đi mới phát giác trật vài lỗi chính tả, vậy xin các bạn miễn chấp nhé.
Các bạn có thể chuyển cho bất cứ ai cũng là điều nên làm, vì may ra có thể giúp những người chưa bệnh sẽ không bệnh.
Thân ái

Thanh Hương

Thứ Tư, 29 tháng 10, 2014

NHỮNG BÍ MẬT VÀ CHUYỆN BI HÀI CỦA GIỚI ĂN TRỘM

Tuần qua (16.10.2014) tờ The Herald Sun tại Melbourne đăng bài “Burglars reveal the common mistakes homeowners make that tempt them” (Giới ăn trộm tiết lộ những sơ suất thông thường của chủ nhà vốn mời mọc họ”, chỉ ra những sơ suất mà chủ nhà vô tình gây ra để “mời” trộm vào nhà.
Đây là dự án khảo cứu mang tên “Drug Use Monitoring in Australia” do Phân khoa Luật và Công lý (School of Law and Justice) thuộc Đại học Edith Cowan tại Tây Úc thực hiện. 
Như có thể thấy ở cái tên, khảo sát này nhắm vào giới nghiện ngập, tìm hiểu những mánh khóe mà giới này áp dụng để kiếm tiền hút chích. Trong chương trình này các nhà nghiên cứu đã phỏng vấn 228 can phạm bị tù, hỏi 168 tên trộm về mánh khóe làm ăn.
Qua lời khai của những tên trộm này, các nhà khảo cứu đã rút ra những điểm đáng chú ý mà chúng ta nên tuyệt đối tránh:

1. Nhà vắng chủ thì dễ ăn trộm, do đó chú ý đừng để lộ dấu hiệu là tôi đi vắng: thùng thư bị đầy, thư bị rơi vãi ra ngoài vì hết chỗ chứa. Chủ nhà đi vắng nên không có ai lấy thư. Do đó nếu không muốn ăn trộm viếng nhà, chú ý dọn sạch hộp thư, nếu đi xa thì nhờ nguời thân quen thỉnh thoảng qua rút bớt thư!
Bên cạnh hộp thư, bọn ăn trộm cũng chú ý các yếu tố khác như thùng rác bị bỏ nằm vất vưởng bên lề đường, không đậu xe ở lối vào: có thể chủ đi vắng nên không thể dọn thùng rác.
2. Trộm nhà dân nhậu. Nếu phải trộm những nhà không vắng chủ thì bọn trộm ưa mò vào nhà của những ông chủ ưa nhậu nhẹt: chủ say xỉn, nằm không biết trời đất gì nên tha hồ ra tay. Buổi tối khoe tiệc nhậu tưng bừng trong nhà ngoài sân, xác suất ăn trộm mò vào nhà trong khoảng nửa đêm về sáng rất cao.
3. Trộm nhà có đồ quý giá. Nếu đi “khảo sát tình hình”, gặp những nhà mở rèm cửa để lộ những vật dụng đắt tiền, bán được giá, nhất định phải tìm cách vào đây ăn trộm.
4. Ra tay vào ban ngày, một cách nhanh chóng, khi chủ nhà mở cửa để ra ngoài làm vườn hay rửa xe!
5. Chủ nhà mời ăn trộm. Rất nhiều trường hợp bọn ăn trộm tìm được chìa khóa dự phòng mà chủ nhà nhét trong chậu hoa hay dưới thảm lót cửa, do đó không thể... không mở cửa vào nhà tìm đồ đạc qúi giá, nhất là iPad hay ví đầm bỏ quên trên salon.
6. Mở đèn cửa trước và mở radio sáng đêm: đây là chủ nhà đi vắng nhưng mở vậy để “hù” người ngoài. Chẳng có ai nghe đài sáng đêm, 24 trên 24, lại nghe duy nhất một đài. Nhất định nhà phải có đồ đạc qúy nên mới làm vậy, đây là cơ hội tốt để ra tay!
7. Ngán nhất là nhà có chó. Có đến 61.4 phần trăm tội phạm cho biết đã bỏ cuộc khi phát hiện nhà có chó. Sau chó là hệ thống báo động và đèn sáng trong nhà. Tuy nhiên chú ý điểm số 6.
8. Đa số cho biết thời điểm làm ăn tiện nhất là từ 6pm đến 7am, khoảng 37.9 phần trăm cho biết làm ăn vào ban ngày.
9. 57.8 phần vụ trộm diễn ra một cách bộc phát, ngẫu hứng khi cơ hội đến, chỉ có 33.33 phần trăm vụ trộm là diễn ra theo kế họach định trước.

Đây là cách chủ nhà Úc “mời ăn trộm”, còn giới ăn trộm thì sao?

Hãy nhìn sang nước Mỹ!

Mánh khóe của bọn ăn trộm Mỹ

Đây là kết quả của chương trình nghiên cứu với sự hợp tác của Cố vấn an ninh Chris McGoey, người điều hành trang crimedoctor.com và Giáo sư hình phạm học Richard T. Wright tại Đại học Missouri-St. Louis. Họ đã phỏng vấn 105 tên trộm và rút ra những điểm lý thú khác, trong đó có vài điểm trùng với khảo sát nêu trên.

1. Tôi là người bình thường. Tuần qua tôi có thể đến nhà anh để rửa thảm, sơn cửa cuốn hay mang tủ lạnh đến giao hàng cho anh. Phát hiện vật qúy, để ý cách đột nhập căn nhà, tôi cầm lòng không đặng nên nay quay lại mượn đỡ vài món bán kiếm tiền xài chơi!
2. Hello. Tôi đến đây cắt cỏ, dọn vườn cho anh, xin anh cảm phiền cho tôi đi tiểu tí nhá. Khi sử dụng toa lét thì tiện thể tôi gỡ chốt cài bên trong cửa sổ để lần sau chỉ cần mở nhẹ là chui vô khỏe re, khỏi phải đập vỡ cửa kiếng làm gì cho mỏi tay!
3. Hi, tôi đi ngang nhà anh, thấy anh trồng hoa cỏ, tỉa tót vườn tược xinh quá. Người yêu cái đẹp như anh thì chắc trong nhà cũng có vài món đẹp đẹp! Đồ chơi con nít vươn vải ngoài sân sau thì chắc trong nhà cũng có vài game điện tử đắt tiền, có thể mượn đỡ đi cầm đổi vài liều chích chơi cho đỡ ghiền!
4. Thấy báo dồn đống trên lối vào nhà anh. Tôi vờ đặt vài tấm quảng cáo pizza trên cửa trước, vài bữa sau qua lại thấy vẫn còn nguyên thì chắc chắn là anh đi xa, dại gì mà không vào tìm vài món bán kiếm tiền!
5. Tuyết rơi, phủ trắng xóa sân trước nhà anh, chắc chắn anh đi xa, Anh dại quá, nếu anh nhờ hàng xóm thỉnh thoảng lái xe lướt ngang vài đường thì tôi đã sợ, nghĩ là anh có nhà. Anh để bãi tuyết phẳng lỳ thế, tôi bảo đảm là anh không có nhà, dại gì không bước vô... sưu tầm đồ giá trị!
6. Nếu cửa trước của anh trang hòang bằng kiếng thì đừng để tôi thấy bảng điều khiển hệ thống báo động. Anh quên không “on” nó thì tôi nhìn qua cửa kiếng tôi biết ngay, dại gì không bước vô thăm!
7. Công ty an ninh hay bao giờ cũng cũng gắn hệ thống báo động ở cửa sổ ngay trên bể nước rửa tay, rửa chén. Còn cửa sổ trên tầng hai bao giờ cũng nối với phòng ngủ. Phòng này mà gắn sensor phát hiện di chuyển thì tôi ngán nhất, hở ra là nó hú thì còn làm ăn được gì nữa!
8. Trời mưa trời gió cũng là cơ hội để mò vào nhà anh. Anh cầm dù bước ra xe, loay hoay với cái dù nên anh quên khóa cửa, tôi vô khỏe re. Hãy nhớ kỹ điều này: mưa thì mưa, cầm dù thì cầm dù, cửa phải luôn luôn khóa vì bữa đó tôi không chịu trùm mền nằm nhà đâu!
9. Đi ăn trộm thì tôi không dại gì phá cửa hay dùng chìa vạn năng mở cửa vào liền. Tôi phải gõ cửa, nếu anh có nhà thì tôi giả vờ hỏi đường, anh làm gì tôi nào? Bằng không tôi giả vờ chào hàng, hỏi anh có muốn dọn cống không, tôi tính giá rẻ lắm cơ!
10. Anh ngu lắm, cứ mang hột xòan hay tiền mặt nhét vào ngăn kéo chứa vớ tất: anh tưởng tôi sợ dơ tay, không sục sạo mấy chỗ này ư?
11. Thì giờ có hạn, tôi không hơi đâu lục tìm đồ qúy trong phòng trẻ con. Trẻ con thì hay phá, anh dại gì anh bỏ đồ qúy ở đó? Anh bỏ đó, ngộ nhỡ chúng hốt hột xòan hay vứt ra bãi cỏ, ngộ nhỡ chúng xé tiền thì sao!
12. Anh mua tủ sắt thì tôi chịu, tôi không phá nó được, không rinh nó đi được. Nhưng chớ có dại mua lọai tủ sắt nhỏ như microwave rồi dùng ốc vít bắt xuống bệ gỗ hay bệ sắt. Tôi có đồ nghề, tôi mở ra, tôi bế đi luôn, khó gì!
13. Anh mở ti vi thì làm tôi ngán hơn là anh đi vắng mà gắn arlam bởi lẽ biết anh đang ở nhà. Nhưng nếu anh đi đâu mà mở nó để dọa tôi thì chịu khó bỏ ra 35 Úc kim mua hệ thống điện tử, cái này thỉnh thoảng lại lóe sáng như ti vi, đứng ngòai rình tôi cứ tưởng là anh xem ti vi. Cái này bọn tư bản phản động gọi là fake tivi, rao bán đầy trên mạng faketv.com.
14. Thỉnh thoảng tôi cầm một cái clipboard trong kẹp xấp giấp làm như nhân viên tiếp thị, chào hàng. Có khi tôi vác cái cào làm như thợ cắt cỏ. Đố cha anh nghĩ ra rằng tôi là quân ăn trộm, đang điều nghiên tình hình.
15. Hai thứ tôi ghét nhất trên đời là chó hay sủa và hàng xóm hay chỏ miệng vào chuyện của nhà bên.
16. Tôi sẽ đập vỡ kiếng cửa sổ để vào trong, nhưng nếu tôi đập thì phải tạo ra âm thanh. Giả sử hàng xóm của anh nghe một âm thanh lớn thì nó ta sẽ ngừng để chờ tiếng thứ hai. Nếu không nghe nữa thì nó sẽ tiếp tục công việc cũ. Đó là bản chất tự nhiên của con người thôi mà!
17. Hệ thống alarm chỉ làm việc khi anh cài nó vào tình trạng họat động. Tại sao anh tốn tiền mua nó mà khi đi ra thì lại quên cài, chỉ giúp tôi ăn trộm dễ hơn.
18. Tôi thích nhất là những nhà mở cửa sổ, để màn cửa trống không, nhìn qua là biết ngay bên trong có gì qúy giá, biết anh có ở nhà hay không. Biết rồi thì tôi sẽ đảo tới đảo lui, tìm cơ hội ra tay.
19. Đừng có dại dột mang đi khoe trên Facebook rằng đến ngày đó tháng đó anh sẽ đưa vợ con đi nghỉ mát nhá. Tôi vẫn hay lên đó săn lùng, biết ai vắng nhà là tôi tìm tới hỏi thăm ngay!
20. Ban ngày đi làm anh vẫn mở cửa sổ để không khí trong lành thông thóang trong nhà. Tôi cũng thích lắm, vào ăn trộm trong những căn nhà có không khí trong lành thì thiệt là tốt cho sức khỏe, vừa không hại phổi, vừa không tốn công cạy cửa!
21. Gõ cửa thì nhớ trả lời, khỏi phiền anh mà khỏi phiền tôi. Anh trả lời thì tôi sợ, tôi rút. Anh có nhà mà nín thở ngồi rình bên trong, tôi tưởng vắng chủ nên phá cửa xông vào, gặp anh thì chẳng lẽ tôi đầu hàng, đưa thân ra cho anh trói lại gọi cảnh sát tới bắt? Tôi sẽ vớ cái gì đó nện vào đầu anh rồi tìm đường thóat thân chứ? Dại gì ở lại để lãnh nạn chứ!

Những tội phạm ngớ ngẩn
Ngoài chủ nhà ngớ ngẩn “mời ăn trộm” vào nhà, cũng có những tội phạm những tay ăn trộm ngớ ngẩn mời cảnh sát đến tóm cổ mình

1. Khoe thành tích ăn trộm trên Youtube

Chuyện xảy ra vào tháng 12 năm 2012 khi cô Hannah Sebata, 19 tuổi, từ Nebraska đến Texas dùng súng cướp ngân hàng, lấy được 6,000 đô la.
Chỉ vài tiếng đồng hồ sau khi thực hiện một vụ cướp nhà băng, Hannah Sebata tung lên YouTube video clip quay cảnh cô vung vẩy một mớ tiền, tự xưng mình là "Chick Bank Robber" (Đào non cướp nhà băng).
Trong video cô khoe là trước đó có ăn trộm một xe hơi tại York, lái tới Waco ở Taxas để cướp ngân hàng. Cô cũng khoe là mình mới phê cần sa và diễn tả rằng đây là những tháng ngày đẹp nhất của đời mình.
Video clip này thu hút 7,000 lượt người xem và hàng chục người đã gọi điện thọai báo cho cảnh sát.
Cô bị tóm cổ và sau đó bị phạt bản án 20 năm tù, trong đó thời hạn thọ án tối thiểu là 10 năm!

2. Ngứa tay với Internet
Một nhóm ăn cướp tại đã vờ làm khách đến một tiệm internet cafe tại Calima (Colombia) chờ cơ hội thuận tiện để rút súng ra cướp tiền. Không may là trong khi chờ đợi cơ hội rút súng. một tên trong bọn đã ngứa tay mở facebook của mình ra check in, và thế là để lộ cái đuôi chuột. Cả băng đã bị tóm cổ ngay sao đó!
2. Đi ăn trộm nhớ đừng mang theo điện thọai
Chuyện xảy ra năm ngóai khi Douglas Wolaver 38 tuổi, ở tiểu bang Ohio mò vào nhà người khác ăn trộm.
Vì quên khóa điện thọai nên cụ cựa sao đó, điện thọai di động anh ta bỏ trong túi nhảy đúng số khẩn cấp 911, có lẽ trước đó anh ta gọi số này.
Tổng đài hỏi lại nhưng anh ta tắt ngay, nhân viên trực sợ rằng người gọi đang gặp nguy hiểm có thể nguy hiểm đến tính mạng nên báo ngay cho cảnh sát.
Tới nơi cảnh sát phát hiện cửa sổ bị đập vỡ nên ra công tìm khiến Wolaver phải tìm chỗ nấp kín. Không may điện thọai anh ta sắp hết pin nên tít. Tiếng điện thoại tít tít đã gọi cảnh sát đến tóm cổ chủ mình!

3. Đã lừa đảo còn viết báo để khoe

Sau trận lụt lịch sử năm 2011, anh chàng Lex Adams 60 tuổi ở tiểu bang Queensland đã khai rằng thuyền của anh ta bị trôi và lấy tiền bảo hiểm gần 60,000 Úc kim.
Nhưng sau đó anh ta ba hoa trên tạp chí chuyên về thuyền buồm rằng chính phủ ngu quá. Thuyền trên anh ta không mua bảo hiểm, nên khi bị mắc cạn và vỡ nát tại một dải cát ngoài khơi Townsville vào năm 2010, anh ta mất luôn. May mà nhờ trận lụt năm ấy, anh kiếm ngon ơ 60,000 đô!
Ra tòa bị đòi tiền lại, bị phạt, bị quan tòa chửi và còn bị tù, đến ba năm rưỡi. May mà tòa chiếu cố, chỉ phạt ngồi tù 12 tháng, sau đó thì chuyển qua tù treo!

4. Tôi giết nó rồi nhưng chỉ kể riêng với anh thôi nha!

Đó là Brad Callaghan, một kỹ sư ở New Zealand và chuyện xảy ra tháng Sáu năm 2010 lúc anh ta 31 tuổi.
Chán cô tình nhân gốc Nam Phi Carmen Thomas, dù đã có con chung, anh ta tìm cách thủ tiêu để đến với người mới là Tanith Butler. Để được tự do, anh ta giết cô ta, cắt xẻo thi thể mang ra khu rừng vắng để chôn, dùng điện thọai cô để gởi tin nhắn nhằm đánh lạc hướng.
Nhưng kẹt cái là anh ta thỉnh thoảng lại mang ra kể với bạn bè, “Tớ đã giết nó rồi, chôn xác trong rừng, tớ chỉ nói với cậu thôi, cậu đừng kể với ai nhé!”
Dĩ nhiên chẳng bạn bè nào mà ngồi im trước hành động tày trời này và chỉ ba tháng sau thì anh ta bị tóm. Đếu tháng Ba năm 2012 bị tòa phạt bản án tối thiểu 13 năm tù.

5. Vừa xin việc vừa ăn cướp
Đó là Cody Conner ở tiểu bang Florida. Ngày nọ cô ta lận súng đến tiệm thời trang chuyên bán quần áo để xin việc theo quảng cáo tìm người. Sau khi điền đúng tên thật và địa chỉ thật vào mẫu đơn, cô rút súng ra uy hiếp và cướp tiền!
Không gì may và khỏe hơn cho viên cảnh sát được phái điều tra vụ này: chỉ cần liếc sơ qua cái đơn thì biết kẻ cướp là ai, bao nhiêu tuổi, ở đâu, học lớp mấy!

6. Quên tắt điện thọai khi bàn kế họach ra tay
Đó là James Patrick Bermingham ở Tây Úc không chỉ bị tòa phạt mà còn bị Chánh tòa Ed de Vries gọi là thằng tội phạm đần độn nhất thế giới.
Chuyện xảy ra tháng 10 năm 2010, lúc anh ta 20 tuổi.
Bạn anh ta bị một người nào đó nện cho một trận thế là anh ta bốc điện thọai ra gọi số 000 cầu cứu cảnh sát. Tuy nhiên anh ta lại quên tắt điện thọai mà lại bô bô bàn kế họach trả thù: tòan bộ đường đi nước bước đều bị hệ thống thu nhận điện thọai của cảnh sát ghi âm!
Sau đó anh ta và đám bạn kéo quân đến nhà đối thủ rửa hận, giữa lúc mới vác gậy cricket đánh bể cửa sổ nhà kẻ thù thì cảnh sát phóng xe tới tóm cổ tại trận.
Anh ta bị phạt phải làm việc cộng đồng, phải đóng 1 phần tư chi phí sửa chữa cho gia chủ!

7. Đã đi ăn trộm còn cầu cứu cảnh sát
Chuyện xảy ra tại thành phố Portland, tiểu bang Oregon tháng Ba năm 2011, thủ phạm là Timothy James Chapek, lúc đó 24 tuổi.
Mò vào nhà người ta ăn trộm nhưng không coi giờ, làm ăn vào tầm 7 giờ tối, là giờ chủ nhân thường đi làm về. Quả thật, chưa kiếm chác được gì thì gia chủ trở về, dắt theo hai con chó Đức, anh ta phóng vào buồng tắm và khóa trái cửa lại. Sợ chó, sợ chủ nhà có súng, anh ta gọi điện thọai cầu cứu cảnh sát, giải thích là mình đi ăn trộm, nhưng nửa chừng thì chủ nhân về và đang bị mắc kẹt, anh ta nghĩ rằng chủ nhà có súng, nếu cảnh sát không tới sẽ bị chủ nhà bắn.
Cảnh sát hỏi anh ta tên gì thì anh ta yên lặng. Lúc này do điện thọai còn mở nên cảnh sát nghe luôn lời đối đáp giữa anh ta và chủ nhà.
Chủ nhà là bà Hilary Mackenzie hỏi anh ta là ai, đang làm gì, anh ta bảo đang tắm. Bà hỏi “Tại sao mày vào nhà ta tắm?”, Chapek trả lời: “Tôi ăn trộm... à không, tôi bị bắt cóc”.
Bà chủ Mackenzie tuyên bố bà sẽ gọi cảnh sát, Chapek bảo “Khỏi lo, tôi đã gọi họ rồi, họ còn đang ở bên kia đường dây kia đây này!”
Nhưng bà Mackenzie vẫn gọi và sau đó anh ta bị tóm, bị ra tòa và bị biến thành trò cười không chỉ cho cả nước Mỹ mà cả thế giới!
ST

Bác sĩ giàu nhất thế giới và khát vọng cải tiến nền y tế toàn cầu

Ông chính là người đã có công tìm ra những phương pháp giúp tỷ lệ sống sót của bệnh nhân ung thư được tăng thêm 80%.
Gương mặt trang bìa của tạp chí Forbes số tháng 9/2014 là một người đàn ông Trung Quốc đã ngoài 60 tuổi, được đánh giá là người giàu nhất nước Mỹ trong lĩnh vực y tế và chăm sóc sức khỏe, Patrick Soon-Shiong. Vị bác sỹ, nhà nghiên cứu kiêm doanh nhân này đang là tâm điểm sự chú ý của giới tinh hoa y học khi trình làng một dự án đầy tham vọng mang tên "Dự án Manhattan".

Patrick Soon Shiong là ai ?

Là con trai của một cặp vợ chồng người Trung Quốc lưu lạc tới Nam Phi, sự nghiệp phi thường của Patrick Soon Shiong là đối tượng của không ít sự ngờ vực, những ý kiến trái chiều đến từ nhiều phía.
Hoàn tất trung học phổ thông năm 16 tuổi và tốt nghiệp trường y năm 22 tuổi, chàng trai trẻ làm việc ở Nam Phi một thời gian trước khi chuyển tới Los Angeles năm 1980. Tại đây, anh được đồng nghiệp nhìn nhận là một bác sỹ phẫu thuật hiếm có, chưa bao giờ chùn bước trước những ca phức tạp. Cũng trong thời gian này,Shiong tìm ra cách cấy Insulin vào tế bào của người bị bệnh tiểu đường để chữa bệnh. Chủ tịch hiệp hội nghiên cứu về bệnh tiểu đường ở Mỹ khi đó đã cho rằng đây là một biện pháp vô nghĩa, không giải quyết được vấn đề gì, chứ chưa nói là có triển vọng cứu người.

Chân dung Patrick Soon Shiong.

Sau một thời gian nghiên cứu và phát triển phương pháp này, năm 1991 Patrick dồn tâm huyết vào loại thuốc đã mang lại danh tiếng cho ông: Abraxane, bao gồm một hợp chất kháng tế bào ung thư được bọc trong lớp vỏ albumin protein. Ý tưởng của Patrick là khiến cho các khối u hấp thụ những albumin này như những albumin thông thường khác, khi lớp vỏ albumin được tiêu hóa đi, hợp chất diệt ung thư sẽ phát huy tác dụng.
Nhiều bác sỹ chuyên khoa đã giễu cợt phương pháp của Shiong là "bình mới rượu cũ", nhưng bản thân vị bác sỹ này cho rằng đây là một bước đột phá rất có triển vọng. Ông quyết định vay tiền để lập lên một công ty dược phẩm nhỏ mang tên American Pharmaceutical Partners (APP). Từ đó, doanh nghiệp của Soon Shiong trải qua không ít thăng trầm với những lần cổ phiếu tăng giảm giá như vũ bão.
Năm 2005, hiệp hội tiểu đường nước Mỹ công nhận tính năng hiệu quả của thuốc Abraxane, cổ phiếu APP tăng tới 47%. Vài tháng sau Soon Shiong sáp nhập APP với một công ty khác do ông sở hữu, giá cổ phiếu lại giảm 18%. Tới năm 2005, khi tất cả các sản phẩm thuốc có chứa hợp chất herapin chống đông máu đều bị thu hồi sau vụ bê bối làm chết 81 bệnh nhân trừ thuốc của APP, cổ phiếu của công ty này lại một lần nữa bật lên trên thị trường chứng khoán.
Tài năng, lòng kiên định và may mắn đã mang lại cho Patrick Soon Shiong khối tài sản trị giá lên tới 12 tỉ USD, và đưa tên tuổi của ông nổi lên như cồn trong giới kinh doanh. Tuy nhiên điều đó dễ khiến người ta quên mất những đóng góp của ông trong lĩnh vực y học:
Ông chính là người đã có công tìm ra những phương pháp giúp tỷ lệ sống sót của bệnh nhân ung thư được tăng thêm 80%.

Dự án đột phá




Ít khi xuất hiện trước công chúng, nhưng kỳ thực ông là người giàu nhất Los Angeles,
qua mặt nhiều tên tuổi đình đám khác về giá trị tài sản.
Dự án Manhattan mà Soon Shiong đang làm việc ngày đêm để xây dựng được mô tả là có thể mang lại cho chúng ta trải nghiệm như ở trong những bộ phim viễn tưởng hoang đường nhất, theo đó khi một bệnh nhân ung thư tới bệnh viện để chẩn đoán, tất cả những thông số của người đó như ADN, hàm lượng protein trong máu sẽ được phân tích ngay lập tức thông qua một hệ thống máy tính cực nhanh. Sau vài phút, máy tính sẽ đưa ra kết luận người bệnh đó nên sử dụng loại thuốc nào. Kể cả khi bệnh nhân này trở về nhà, công nghệ khám chữa bệnh vẫn đồng hành cùng người đó, theo dõi tình trạng sức khỏe của họ trong thời gian thực, không ngừng tính toán các phương án chữa bệnh, so sánh giá cả các loại thuốc và đối chiếu với ghi chép chẩn đoán bệnh của tất cả các bệnh viện khác trên cả nước.
Ý tưởng về một bệnh viện công nghệ cao như vậy được Patrick Soon Shiong ấp ủ từ năm 2005, khi ông đang nghiên cứu thuốc Abraxane. Ông nhận thấy một con số đáng giật mình: khoảng 2/3 số bệnh nhân ung thư bị điều trị nhầm phương pháp. Do đó, những tri thức và phác đồ điều trị ung thư rất cần phải được tổng hợp và xử lý bằng một hệ thống tự động hóa cao độ. Ông nhấn mạnh: "Làm sao chúng ta có thể dùng những hiểu biết lẻ tẻ và bất biến của từng cá nhân nếu muốn chiến thắng trong cuộc chiến với bệnh ung thư, vốn biến hóa khôn lường ? Chỉ có một cách là hợp nhất những tri thức đó lại trong một hệ thống ưu việt.



Poster quảng cáo Abraxane - loại thuốc làm nên danh tiếng của Patrick.

Tầm nhìn đầy tham vọng

Dự án Manhattan vẫn đang trong quá trình triển khai, nhưng cũng như tất cả các sản phẩm trước đó của Soon Shiong, nó gây ấn tượng mạnh với giới quan sát về tầm nhìn xa của vị bác sĩ giàu nhất thế giới này. Cụ thể, mới đây trong một buổi họp báo, Patrick Soon Shiong đã tuyên bố mục tiêu của dự án là có thể trả kết quả cho bệnh nhân trong vòng 24h sau khi xét nghiệm. Hiện nay tốc độ xử lý thông tin cũng đã gần chạm tới mốc này. Chủ tịch hệ thống chăm sóc sức khỏe UCLA David Feinberg cũng xác nhận rằng ông đã từng nhận lại kết quả phân tích bệnh án từ Patrick chỉ sau 2 ngày.
Đáng kinh ngạc hơn nữa, Shiong cho biết trung tâm của ông còn có thể phân tích khoảng 500 bộ gen mỗi ngày, tương đương với những trung tâm nghiên cứu DNA hàng đầu cả nước, và sang năm tới sẽ tăng hiệu suất lên 4000 bộ một ngày.



Patrick bên trong trung tâm nghiên cứu và phát triển dự án Manhattan.

Nhiều ý kiến chỉ trích cho rằng điểm mấu chốt của việc xét nghiệm là đưa ra kết quả đúng chứ không phải là đưa ra kết quả nhanh. Nhưng cũng có rất nhiều học giả và nhà nghiên cứu tỏ ra hào hứng với dự án này. Để kết bài, người viết xin trích dẫn ý kiến của bà Susan Desmond-Hellmann, chủ tịch quỹ từ thiện do vợ chồng Bill Gates lập lên, người đã chứng kiến quá trình phát triển và thành công của Soon Shiong từ những ngày đầu:
"Đừng đánh giá thấp Soon Shiong. Sâu thẳm trong tim, người đàn ông này hiểu rõ danh hiệu giàu nhất thế giới không phải là một tấm séc để dùng vô tội vạ, mà là để phục vụ cho mục đích cao nhất là cải thiện nền y học thế giới. Chỉ cần một phần nhỏ trong bức tranh viễn cảnh mà Soon Shiong vẽ ra trở thành sự thật cũng đã đủ khiến cuộc sống của chúng ta tốt đẹp hơn rất nhiều rồi".

ST

Tác hại khôn lường khi để điện thoại trên giường ngủ

Theo một cuộc khảo sát mới đây, 44% số người cho biết họ luôn để điện thoại trên giường khi ngủ để không bỏ lỡ bất kỳ cuộc gọi quan trọng nào. Cái tiện lợi chỉ có thế, nhưng điều nguy hại cho sức khỏe của bạn thì không lường trước được.
Dưới đây là những lý do bạn không nên để điện thoại bên mình khi ngủ:
Bạn đang đặt gối của mình trên cục than

Một thiếu nữ ở Texas (Mỹ) mới đây đã bị đánh thức với mùi khét lẹt xuất hiện trong phòng ngủ. Nguyên nhân là chiếc điện thoại đặt dưới gối đã tan chảy một phần và cháy xém lan ra cả tấm đệm. Hãng điện thoại cho rằng nguyên nhân gây ra vụ cháy là pin thay thếkhông tương thích. Tài liệu hướng dẫn sửdụng điện thoại đã cảnh báo không nên sử dụng pin và bộ sạc thay thếkhông tương thích với điện thoại của hãng. Theo đó, các nhà sản xuất cũng cảnh báo nguy cơhỏa hoạn nếu người dùng đểđiện thoại dưới gối hoặc các vật dụng dày khác. Vì vậy, bạn nên sửdụng phụ kiện chính hãng đính kèm ban đầu và không đặt điện thoại di động trên giường.

Điện thoại có thể khiến bạn mất ngủ:

Điện thoại, máy tính bảng, ti vi và những thiết bị khác có màn hình LED… phát ra thứ gọi là ánh sáng xanh. Một số nghiên cứu cho thấy thứ ánh sáng này có thể ức chế việc sản xuất hormone melatonin gây ngủ và phá vỡnhịp sinh học của chúng ta. Các nhà khoa học lý giải có thể ánh sáng màu xanh có bước sóng giống ánh sáng ban ngày nên cơ thể bị đánh lừa, nghĩ bất cứ thời điểm nào cũng là ban ngày. Đểtránh mất ngủ, bạn cần tắt tất cả các thiết bịđiện tử 2 giờtrước khi lên giường. Tốt nhất, bạn nên để điện thoại và laptop ở căn phòng khác phòng ngủ.

Chưa lường trước rủi ro về sức khỏe;

Hiện chưa có nghiên cứu nào chứng minh về việc sửdụng điện thoại có thểgây ung thư và mối liên quan này vẫn đang còn là nghi vấn. Thực tế, điện thoại di động phát ra lượng nhỏ bức xạ điện ở mức độ có thể kiểm soát được. Tuy nhiên, năm 2011, Tổ chức Y tế thế giới cảnh báo việc sử dụng điện thoại thường xuyên sẽ sản sinh chất gây ung thư ởngười, đặc biệt trẻ em có da đầu và hộp sọmỏng hơn người lớn, dễ bịảnh hưởng bức xạ hơn. Vì vậy, nếu bạn lo lắng về nguy cơ ung thư do điện thoại gây ra, hãy nhắn tin thay vì gọi điện nếu có thể. Nếu gọi điện, bạn nên để điện thoại cách xa tai, sử dụng tai nghe hoặc mởloa ngoài và tuyệt đối không để di động trên đầu khi ngủ.

Tác hại của Wifi và sóng di động:

1. Sóng Wifi:Đâm xuyên qua tường một cách dễ dàng, huống gì cơ thểngười.

Nạn nhân trên thế giới : Tại pháp : 50 người làm việc trong thư việnở Paris cảm thấy nhức đầu một cách vô cớ, chóng mặt hay khó chịu trong người. Nguyên nhân là do những cột Wifi phát ra làn sóng điện từ liên tục 24/24. Tại Anh, nhiều trường học đã dẹp bỏ những cột sau những vụ can thiệp của phụ huynh học sinh. Tại Ðức, Áo, Canada, các đại học lớn đã thay thế những cột Wifi bằng dây cáp
Tăng nguy cơ u não cho trẻ : “Môi trường nhiều từ tính có thể sẽ khiến việc sản xuất melatonin (hormone có tác dụng bảo vệnão bộ thai nhi) bị đình trệ, gây nguy cơ u não cho thai nhi cao gấp 2 lần.”, GS Henshaw, người bảo trợcho Quỹ Ung thư trẻ em, cho biết.
Sinh con dịdạng: Một nhân viên làm việc liên tục tại môi trường chằng chịt sóng và hậu quả của là con trai anh ấy khi sinh ra ngón tay ngắn củn nhìn rất dịdạng. Bác sĩ đã kết luận là doảnh hưởng của sóng điện từ(Lời kể của P.T – webtretho).

2. Sóng điện thoại di động:

U não: Neil Whitfiel (52 tuổi, sử dụng điện thoại di động 4 tiếng mỗi ngày đểquản lý nhân viên bán hàng) tiếp xúc với sóng điện từ quá mức, tai bị nóng lên và đau dầu, sau đó bị u não có kích thước bằng quả bóng golf và đã phải trải qua 9 tiếng phẫu thuật mới lấy nó ra được.
Thần kinh: ỞNhật bác sĩ khuyên khi đi ngủ tuyệt đối không dùng điện thoại di động làm đồng hồ báo thức đặt ngay trên đầu, vì suốt 8 tiếng khi ngủmáy sẽ liên tục thu phát sóng điện từ, gâyảnh hưởng thần kinh và cơ quan nội tạng của cơ thể.
Tử vong:Catherine (mất ở tuổi 25) có thói quen áp chặt điện thoại di động vào tai từ lức còn trẻ cho đến khi phát hiện ra bệnh.
Sức khỏe sinh sản: 30% sốtinh trùng của đàn ông giảm xuống khi đểđiện thoại di động trong túi quần.

Phương pháp hạn chế tác hại của Wifi và điện thoại di động

1. Sóng Wifi:Chỉ bật Wifi khi nào có nhu cầu sử dụng

Nếu không dùng đến (nhất là đi khi ngủ) thì nên tắt Wifi : Điều này giúp bảo vệ bạn và cảnhững người hàng xóm của bạn nữa.
Dùng Internet bằng dây cáp thay vì Wifi : Thứ nhất, tốc độ nhanh hơn. Thứ hai, tránh được sóng điện từ của Wifi.
Tắt chức năng nhận Wifi của Laptop & Điện thoại : Khi đã dùng Net có dây thì không cần đến Wifi nữa, tắt đi đểtiết kiệm pin cho máy và từchối thu phát sóng có hại.

2. Sóng điện thoại di động:Khi gọi điện thoại cần lưu ý những điều sau :

Nói ngắn gọn:Nói càng lâu thì thời gian sóng từ trường tác động lên tai và não càng dài. Điều này bảo vệ bạn và cả người nói bên kia đầu dây. Nếu có thể, nên dùng dây Phone đeo vào tai để nghe hơn là áp sát máy vào tai.
Đặt điện thoại xa các bộ phận nhạy cảm của cơ thể : Ðừng để trong túi áo trước tim, hay trong túi quần, hay trước bụng (các bà mẹđang mang thai).
Nói ngay tại chỗ : Tránh điện thoại khi đang di chuyển. Vì lúc đó điện thoại phải chuyển trạm tiếp vận, và cứ mỗi lần chuyển đổi nhưvậy, máy gia tăng cường độbắt sóng tối đa qua não của bạn. Mức bình thường và mức gia tăng cường độ cách nhau một nghìn lần.
Dùng điện thoại làm đồng hồ báo thức: Bật máy từ chối nhận sóng như lúc đi máy bay (Airplane Mode) khi mang vào phòng ngủ.

Hãy truyền tin tức nầy cho bạn bè để tránh bị phiền phức và tai nạn.

ST

Thứ Hai, 27 tháng 10, 2014

Những nơi có cái nhất trên thế giới

1. Thành phố giàu có nhất thế giới



Thủ đô Tokyo của Nhật Bản là thành phố giàu có nhất thế giới với tổng GDp lên tới 1.520 tỷ USD. Tokyo đã từng trải qua nhiều sự phá hủy của các thảm họa thiên nhiên và chiến tranh trước khi vươn lên trở thành đô thị giàu có với các ngành điện tử, xuất bản và viễn thông liên tục phát triển mạnh mẽ.

P.S: Tôi không tin Tokyo là thành phố giàu có nhất thế giới…

2. Thành phố lâu đời nhất thế giới



Thành phố Damascus – thủ đô của Syria là thành phố lâu đời nhất thế giới và đã tồn tại suốt hơn 11.000 năm qua. Damacus có vẻ đẹp vô cùng cổ kính, là một nhân chứng cho nhiều sự kiện lịch sử và ngày nay là một trong những nơi còn lưu giữ nhiều nét văn hóa phong phú nhất, luôn gây bất ngờ cho du khách mỗi lần tới thăm thành phố.

3. Thành phố đắt đỏ nhất để sống



Singapore là thành phố có mức sống đắt đỏ nhất thế giới do có các khoản dịch vụ tốn kém cùng đồng nội tệ giá trị cao. Ngoài ra nguồn tài nguyên thiên nhiên khan hiếm cũng khiến quốc gia này phải phụ thuộc vào các quốc gia khác để hỗ trợ về năng lượng, nguồn nước…

P.S: Tôi không tin Singapore là thành phố đắt nhất trên thế giới…

4. Thành phố nguy hiểm nhất thế giới



Thành phố San Pedro Sula ở Honduras với trung bình 3 vụ giết người xảy ra một ngày chính là đô thị nguy hiểm nhất thế giới. Vào năm 2013, 1.411 người trong tổng số 752.990 công dân của thành phố đã bị thiệt mạng. Thành phố ngày là trung tâm của các hoạt động buôn bán ma túy và vũ khí bất hợp pháp.

5. Thành phố có Internet mạnh nhất thế giới



Thủ đô Seoul của Nam Hàn là thành phố có mức độ phủ sóng Internet lớn nhất thế giới. Chính quyền thành phố đã cung cấp hơn 10.000 điểm phát Wifi miễn phí ở khắp mọi ngõ ngách của Seoul để người dân và khách du lịch thoải mái sử dụng.

6. Đất nước non trẻ nhất thế giới



Nam Sudan chính thức được công nhận là một quốc gia độc lập từ năm 2011 và đồng thời trở thành đất nước ít tuổi nhất thế giới.

7. Nơi ẩm ướt nhất thế giới



Meghalaya là một bang tại Đông Bắc Ấn Độ, với diện tích 22.429km2, khoảng 70% diện tích bang là rừng che phủ. Với lượng mưa trung bình là 1.200cm mỗi năm, nơi đây được mệnh danh là khu vực ẩm ướt nhất thế giới.

8. Nơi khô cằn nhất thế giới



Sa mạc Atacama nằm ở phía Bắc Chilê và một phần nhỏ ở phía nam Peru là nơi khô cằn nhất thế giới với lượng mưa trung bình năm chỉ khoảng 25mm, có những vùng trong sa mạc, mưa chưa bao giờ xuất hiện. Tại sa mạc này, xương rồng cũng không thể mọc được, không khí khô đến mức kim loại cũng không thể bị oxi hóa.

9. Nơi nhận được nhiều nắng nhất



Yuma (Arizona) là thành phố có nhiều nắng nhất thế giới với trung bình 11 giờ nắng/ngày và là nơi ít ẩm ướt nhất ở Hoa Kỳ, với 90% số ngày trong năm là trời nắng. Yuma cũng là vùng đất có số lượng ngày mưa ít nhất trong cả nước: trung bình 16 ngày/1 năm.

10. Nơi nóng nhất thế giới



Thung lũng chết ở California – Mỹ là nơi nóng nhất trên Trái Đất với nhiệt độc cao nhất lên tới 56.7 độ C. Mặc dù rất nóng vào ban ngày, nhưng ban đêm nhiệt độ ở đây lại thường hạ thấp xuống dưới mức đóng băng.

11. Nơi lạnh nhất thế giới



Vùng trung tâm của Nam Cực là nơi lạnh nhất thế giới với nhiệt độ thấp nhất đo được vào tháng 8/2010 là -89,2 độ C.

12. Quốc gia có tuổi thọ dân số cao nhất



Với trung bình 87,2 năm, Monaco là đất nước có tuổi thọ người dân cao nhất trên toàn cầu. Các yếu tố giúp người dân sống thọ là GDP bình quân đầu người cao, hệ thống y tế tốt, đội ngũ bác sĩ tài năng và chế độ ăn uống lành mạnh. Ngoài ra cuộc sống nơi đây cũng ít căng thẳng hơn so với nhiều quốc gia khác.

13. Quốc gia có tuổi thọ dân số thấp nhất



Người dân ở đất nước Sierra Leone trung bình chỉ sống 47 năm, đây là quốc gia dân số có tuổi thọ ngắn nhất thế giới. Sự nghèo đói và làm việc quá cực khổ đã khiến tuổi thọ trung bình của người dân đất nước này thấp ở mức rất nghiêm trọng.

14. Nơi cao nhất thế giới



Đỉnh Everest (tên khác: đỉnh Chomolungma) là nơi cao nhất thế giới với độ cao là gần 9km so với mực nước biển. Đường lên đỉnh Everest là biên giới giữa Nepal và Tây Tạng (Trung Quốc).

15. Nơi sâu nhất thế giới


Rãnh Mariana, nằm ở phía tây Thái Bình Dương, kéo dài đến Nhật Bản, là nơi sâu nhất của đại dương, với độ sâu tối đa là 10.971m.

16. Đất nước thân thiện với chó, mèo nhất



Mỹ là nước thân thiện với chó và mèo nhất trong, đây là nơi sinh sống của 76,43 triệu con mèo và 61,1 triệu cún cưng.
Sưu tầm

Thứ Năm, 23 tháng 10, 2014

Mười Cách Tạo Phước Báu

Hôm nay chúng ta sẽ tự mình nương tựa vào những lời dạy chính yếu của Đức Phật. Đức Phật dạy chúng ta hãy nương tựa vào chính mình bởi vì chúng ta là người tự tạo ra nghiệp tốt và nghiệp xấu, và là người tự gặt hái những kết quả hạnh phúc hoặc đau khổ tương ứng với những việc chúng ta đã làm.

Cơ chế tạo ra nghiệp tốt, xấu, hạnh phúc và đau khổ, thiên đàng và địa ngục nằm trong tâm của chúng ta. Tâm là nhà sáng tạo chính. Vì vậy Đức Phật kết luận rằng tâm làm chủ, dẫn đầu các pháp. Tâm là kẻ thực hiện cũng vừa là kẻ nhận lãnh những hành động do chính mình làm. Tâm là vị chủ nhân ra lệnh cho kẻ đầy tớ của mình là thân nói năng và hành động.
Có ba loại hành động hay nghiệp là thân nghiệp, khẩu nghiệp và ý nghiệp. Khi chúng ta tạo thiện nghiệp, hạnh phúc, sự tiến hóa và thiên đàng sẽ là kết quả theo sau. Ngược lại khi chúng ta tạo nghiệp bất thiện, đau khổ, lo lắng, khổ não và sự thoái hóa sẽ là kết quả theo sau. Sau khi chết, tâm thức của chúng ta sẽ tái sanh vào một trong bốn đọa xứ (apayabhumi) chẳng hạn như địa ngục.
Vì vậy, Đức Phật luôn khuyên chúng ta phải nương tựa vào chính chúng ta. Chúng ta không nên đợi một người nào đó tạo hạnh phúc và sự thịnh vượng hoặc thiên đàng hoặc Níp-bàn cho chúng ta. Chúng ta phải tự mình tạo thiện nghiệp.
Cầu nguyện trước hình ảnh của Đức Phật hay thỉnh các vị Sư ban phúc lành để cầu xin được thành công và thịnh vượng không phải là Giáo pháp của Đức Phật bởi vì Ngài chỉ có thể chỉ ra con đường đưa đến an vui, hạnh phúc và thịnh vượng và con đường đưa đến đau khổ và sự thoái hóa.
Lời dạy của Ngài có thể tóm tắt như sau:
Tránh làm điều ác, hãy làm điều lành và giữ tâm luôn trong sạch.
Tạo thiện nghiệp hay công đức chẳng hạn như làm từ thiện giống như gửi tiền vào một ngân hàng. Chúng ta càng gửi tiền nhiều chừng nào thì tiền của chúng ta sẽ được tích lũy nhiều chừng nấy. Tiền lãi cũng tăng theo và chẳng bao lâu sau chúng ta sẽ trở nên giàu có.
Ngược lại, nếu chúng ta tạo ác nghiệp, việc này giống như chúng ta mượn tiền ngân hàng, chúng ta phải trả lại cả tiền nợ gốc lẫn lãi. Khoản vay có thể trở thành một gánh nặng cho chúng ta. Những người mắc nợ luôn luôn ở trong tâm trạng lo lắng, bồn chồn, không giống như những người có tiền gửi trong ngân hàng, những người này luôn tươi cười vì tiền của họ luôn luôn tăng trưởng.
Tạo thiện nghiệp cũng tương tự như vậy, nó cho ta sự an vui, làm cho chúng ta cảm thấy hạnh phúc và hài lòng. Nhưng khi chúng ta tạo bất thiện nghiệp, tâm của chúng ta giống như ngồi trên đống lửa. Chúng ta trở nên lo lắng và bất an. Chúng ta ai cũng có thể thấy được điều này bởi vì có thể nó đang xảy ra trong tâm chúng ta ngay tức thời, trong giây phút này đây, chẳng cần đợi đến kiếp sau. Vì vậy, nếu chúng ta muốn được hạnh phúc và thịnh vượng, muốn được ngủ ngon và không chịu đau khổ, chúng ta chỉ nên tạo thiện nghiệp và tránh tạo bất thiện nghiệp.
Đức Phật dạy cho chúng ta mười cách tạo công đức hay thiện nghiệp:
1. Dana: cho ra một cách rộng rãi, bố thí, cúng dường. Cụ thể cúng dường một trong bốn tứ vật dụng đến Tăng đoàn. Cho mà không mong đợi một sự hoàn trả nào từ người nhận.
2. Sīla: Trì giới, giữ gìn sự trong sạch về mặt đạo đức và luân lý ngăn ngừa một cá nhân không đi trệch ra ngoài con đường Bát Chánh Đạo. Giữ giới cũng giúp cá nhân tự kiềm chế những hành động bất thiện.
3. Bhavana: Trau giồi hay phát triển tâm linh, thiền tập
4. Hồi hướng phước báu cho người thân đã qua đời
5. Tùy hỷ phước báu: Hoan hỷ với công đức hay thiện nghiệp do người khác làm
6. Phục vụ người khác
7. Khiêm tốn
8. Chánh kiến
9. Nghe pháp
10. Giảng dạy Giáo pháp




Những gì chúng ta đang làm ngày hôm nay được gọi là dana hay bố thí. Sau khi chúng ta đã cho ra một vật gì đó tốt và quý giá thí dụ như tiền, chúng ta cảm thấy hài lòng vì chúng ta đã chiến thắng được sự ích kỷ, tham lam và keo kiệt của chúng ta. Nếu chúng ta chỉ nghĩ đến chúng ta có nghĩa là chúng ta tham lam và ích kỷ, chúng ta luôn cảm thấy ham muốn và thèm khát. Bằng cách bố thí, chúng ta có thể khắc phục tâm tham và tự làm cho chúng ta hạnh phúc và thỏa mãn.
Trì Giới là tránh không làm hại người khác qua lời nói hoặc hành động như giết hại, trộm cắp, tà hạnh, nói dối và uống các chất say, những việc này có thể làm hại chúng ta và người khác. Giữ Giới giúp chúng ta loại bỏ sự căng thẳng, bồn chồn, lo lắng phát sinh từ các hành vi sai trái. Khi chúng ta nói dối, lừa đảo hoặc trộm cắp, chúng ta lo sẽ bị bắt và bị trừng phạt.
Thiền tập giúp thanh lọc các phiền não hay kisela như ham muốn, tham ái, sân hận và si mê ra khỏi tâm của chúng ta. Những phiền não này làm cho chúng ta phiền muộn và đau khổ. Thiền tập giống như giặt áo quần. Để thiền tập đạt được kết quả tốt, chúng ta hãy noi gương Đức Phật và các đệ tử cao thượng của Ngài, chúng ta cần có tâm định (Samadhi) và trí tuệ (panna) giống như chúng ta cần nước và bột giặt cho việc giặt quần áo.
Nhờ phát triển định và tuệ, Đức Phật cuối cùng đạt được sự Giác ngộ và sau đó trở thành một vị Phật, người đã tự mình khám phá ra con đường giải thoát – Pháp – cho chính mình sau một thời gian dài đã bị thế gian lãng quên.
Ngài cũng trở thành một A La Hán, bậc trong sạch và đáng cúng dường, bậc mà tâm đã giải thoát khỏi các phiền não (kisela), bậc đã loại bỏ tất cả 10 kiết sử (10 sợi dây) trói buộc tâm của chúng ta với vòng sinh tử luân hồi, bậc mà trái tim mình không còn bị ràng buộc bởi các lậu hoặc (asava), và bậc sẽ mãi mãi không còn sự tái sinh. Cùng với sự Giải thoát, Đức Phật cũng nhận ra sự hạnh phúc tột cùng, hạnh phúc vượt trội mọi thứ hạnh phúc trên thế gian này như sự giàu có, địa vị, sự khen ngợi hoặc các dục lạc.
Cách duy nhất chúng ta có thể có được hạnh phúc tột cùng này là thông qua việc thực tập để phát triển tâm (bhavana), phát triển định và tuệ cho đến khi tâm nhận ra vimutti hay là sự giải thoát khỏi các hình thức đau khổ (dukkha).
Hồi hướng phước báu đến cho những người đã quá vãng có nghĩa là chia sẻ sự hoan hỷ phát sinh từ việc làm tốt hoặc đúng đắn của chúng ta. Những chúng sanh nhận được sự hồi hướng của chúng ta là những người đã qua đời và tái sinh và cõi giới peta - ngạ quỷ- những chúng sanh thuộc một cảnh giới thấp hơn, đôi lúc có khả năng hiện về với con người. Ngạ quỷ thường được mô tả trong nghệ thuật Phật giáo như là những chúng sinh đói khát với những cái miệng nhỏ như lỗ kim vì vậy chúng không thể nuốt đủ thức ăn để làm dịu cơn đói.
Chúng ta không thể hồi hướng phước báu cho những người đang sống vì họ có thể tự tạo phước báu có thể còn lớn lao hơn những gì chúng ta đang làm cho chính họ. Chúng sanh thuộc cảnh giới ngạ quỷ ngược lại không thể làm được việc này và phải dựa vào những người còn sống làm việc thiện để hồi hướng phước báu cho họ. Những chúng sanh tái sanh vào cõi người và cõi Trời đã tích lũy đủ thiện nghiệp nhằm giữ cho họ được thỏa mãn hoặc hạnh phúc hoặc họ có thể tự mình tạo thêm phước báu nếu họ muốn như vậy. Những chúng sanh tái sanh vào cảnh giới địa ngục cũng không thể nhận được sự hồi hướng phước báu của chúng ta vì họ đã hoàn toàn bị hủy hoại bởi ngọn lửa của sự đau khổ.
Những chúng sanh sống trong cảnh giới ngạ quỷ khao khát chúng ta hồi hướng phước báu cho họ giống như những kẻ ăn xin. Chỉ một chút xíu phước báu mà chúng ta tích lũy được cũng có thể chia cho họ, giống như chúng ta tặng ai một vé xe buýt hay một bữa cơm rẻ tiền. Vậy cũng đủ.
Vì vậy, mỗi khi chúng ta làm điều gì đúng đắn hoặc tốt lành như làm từ thiện và muốn làm một điều gì đó cho những người đã quá vãng như các thành viên trong gia đình của chúng ta, bạn bè, chúng ta có thể hồi hướng phước báu này cho họ. Có thể họ đang đợi.
Đừng mong rằng sau khi chúng ta chết, người khác sẽ chia phước báu cho chúng ta. Cho dẫu họ có làm như vậy thì chúng ta cũng được rất ít. Chúng ta có thể tự tích lũy nhiều phước báu hơn cho chúng ta khi chúng ta đang còn sống như những gì chúng ta làm trong ngày hôm nay, đến chùa để cúng dường, giữ Giới và nghe Pháp thoại, làm những việc này, chúng ta sẽ nhận được nhiều phước báu hơn những gì mà chúng sanh ở thế giới ngạ quỷ nhận được.
Mỗi khi chúng ta cúng dường, chúng ta nên chia phước đến những người đã quá vãng. Nếu họ đang đợi chúng ta chia phước cho họ, họ sẽ nhận được và chúng ta cũng nhận được nhiều phước báu hơn qua việc chia phước này.
Tùy hỷ công đức là hoan hỷ với những ai đã làm những việc đúng đắn hoặc tốt lành. Khi chúng ta bày tỏ sự cảm kích, chúng ta sẽ cảm thấy hoan hỷ. Hành động đúng đắn hoặc tốt lành không làm hại một ai, nó chỉ đem lại sự lợi lạc. Ngay cả nếu như ta không trực tiếp nhận được lợi lạc từ việc làm này, chúng ta cũng không nên cảm thấy ghen tỵ vì đó là một dạng của phiền não chỉ làm cho chúng ta cảm thấy đau khổ.
Ngược lại nếu chúng ta hoan hỷ và bày tỏ sự ngưỡng mộ của chúng ta đối với việc làm tốt đẹp này, chúng ta sẽ hạnh phúc. Hành động đúng đắn hoặc tốt lành giống như sóng trên đại dương cuối cùng rồi sẽ đập vào bờ, không chóng thì chầy lợi lạc cũng sẽ đến với chúng ta. Khi một người trong cộng đồng hành động đúng đắn hoặc tốt lành, toàn thể cộng đồng đó sẽ được lợi lạc vì nó đem lại sự an toàn, yên ổn.
Cộng đồng đó sẽ trở thành một cộng đồng tốt và sống an vui. Khi cộng đồng sống trong sự yên ổn, an vui thì chúng ta, những người sống trong cộng đồng đó sẽ được lợi lạc. Vì vậy khi chúng ta nhìn thấy những người có những hành động đúng đắn và tốt lành, chúng ta phải bày tỏ sự ủng hộ và ngưỡng mộ của chúng ta đối với họ.
Phục vụ người khác thì khá rõ rồi, vì vậy không cần phải đi sâu vào chi tiết.
Khiêm tốn là một loại đức hạnh làm chỉ cho người khác thương mến chúng ta, vì nó trái ngược tính kiêu ngạo chỉ đưa đến sự sân hận. Nếu chúng ta vẫn cần sự hổ trợ và thiện chí từ người khác và không muốn bị mọi người xa lánh, chúng ta nên tỏ ra khiêm tốn.
Có chánh kiến là hiểu quy luật thiên nhiên (nhân quả) hay chân lý chi phối sự hiện hữu của chúng ta, như attahi attano nadho, chúng ta là nơi nương tựa của chính chúng ta, vì chúng ta chính là người tự làm cho mình hạnh phúc, buồn, tốt, hoặc xấu.
Khi chúng ta hiểu được điều này, chúng ta sẽ biết cách sống sao cho được hạnh phúc và thịnh vượng, vì chúng ta hiểu rằng qua các hành động đúng đắn hoặc tốt lành, chúng ta sẽ được hạnh phúc và nếu chúng ta hành động sai trái hoặc bất thiện, chúng ta sẽ chịu đau khổ.
Nếu chúng ta tin vào quy luật thiên nhiên này và hành động một cách có đạo đức, chúng ta sẽ có được hạnh phúc và kết quả thuận lợi. Nếu chúng ta không tin, nhưng vẫn hành động đạo đức, chúng ta cũng sẽ gặt hái những lợi ích tương tự. Nhưng nếu chúng ta không tin và hành động vô đạo đức, chúng ta chắc chắn sẽ có một kết quả không thuận lợi.
Nếu chúng ta tin, chúng ta chắc chắn sẽ không dám hành động sai trái. Những người tin sẽ được hưởng lợi từ quy luật thiên nhiên này trong khi những người không tin sẽ không được hưởng lợi vì họ có khả năng sẽ hành động không đúng đắn.
Bị dẫn dắt bởi các phiền não như giận dữ, tham lam và si mê , họ thường hành động sai trái hoặc xấu ác vì khi họ không tin vào thiên đàng hay địa ngục, không tin vào sự sự tái sinh cũng như không tin vào sự gặt hái những quả của nghiệp của họ trong kiếp sau. Điều này là do những người này có quan điểm sai trái về quy luật thiên nhiên và nó sẽ đẩy họ vào cái vòng bất tận của sự tái sinh và chịu đau khổ bất tận, kết quả từ các hành động bất thiện của họ, do họ không có khả năng loại trừ được sân hận,
tham ái và si mê.
Ngược lại, những người có quan điểm đúng về chân lý sẽ biết
rằng chính những nghiệp bất thiện của mình tạo ra những hậu quả bất lợi mà tự họ sẽ phải gánh chịu. Họ sẽ hành động đúng đắn và tốt lành bởi vì họ không muốn gặt hái những kết quả
không mong muốn. Bằng cách tiếp tục hành động có đạo đức, tâm của họ sẽ dần dần tiến hóa cho đến khi đạt đến cùng một mức mà Đức Phật và các đệ tử cao quý của Ngài đã đạt được.
Nghe Pháp là một kinh nghiệm rất lợi lạc vì Giáo Pháp là giống như ngọn đèn trong bóng tối sẽ xua tan ảo tưởng trong tâm trí của chúng ta đã làm chúng ta mê mờ không thấy được chân lý. Chẳng có lợi ích nào thu được từ việc kết giao với những người lừa dối. Chúng ta thay vào đó nên gắn bó với những người không lừa dối, như Đức Phật và các đệ tử cao quý của Ngài, những người đã thấy được ánh sáng của Giáo pháp và nhờ đó họ biết phân biệt phải trái, tốt xấu.
Nếu chúng ta thường xuyên nghe họ giảng dạy Giáo Pháp, chúng ta sẽ có kiến thức, trí tuệ và cái thấy sâu sắc, chúng giúp cho chúng ta chỉ làm những gì là tốt và đúng và do đó sẽ tạo ra kết quả tốt và thuận lợi. Với những lý do này, nghe nói Pháp là một cách khác để tạo phước báu.
Giảng dạy Giáo Pháp cho người khác là một cách khác nữa để tạo công đức. Nếu chúng ta biết về Giáo pháp, cho dẫu chỉ một chút thôi, chúng ta cũng nên dạy cho người khác. Khi một người nào đó chúng ta biết rơi vào thời kỳ khó khăn và không biết làm thế nào thoát ra khỏi tình trạng khó khăn đó, một vài lời khuyên từ giáo pháp có thể vô cùng hữu ích, và có thể tạo cho người đó sức mạnh để thực hiện chúng.
Ngày nay, chúng ta thiếu giáo pháp. Khi gặp khó khăn, chúng ta không biết quay vào đâu để tìm sự hỗ trợ và khích lệ bởi vì chúng ta đã không đi đến các chùa để nghe giảng dạy giáo Pháp, để rèn luyện và phát triển tâm ý của chúng ta.
Vì vậy, khi chúng ta rơi vào khó khăn, chúng ta không biết làm thế nào để đối phó với chúng trong khi thực tế tất cả chúng đều có thể dễ dàng giải quyết việc ấy nếu chúng thể chấp nhận được sự thật rằng bất cứ điều gì nếu sẽ như vậy thì sẽ là như vậy.
Chúng ta phải đối mặt với thực tại. Bất cứ điều gì chúng ta làm, chúng ta sẽ phải trả giá cho nó sớm hay muộn. Nếu chúng ta đã làm một điều gì sai trái, hãy chấp nhận nó và sẵn sàng để đối mặt với những hậu quả. Nếu chúng ta mất mọi thứ, hãy chấp nhận như vậy. Nếu chúng ta nghĩ được như vậy, sẽ không có ai tự tử.
Nhưng ngày nay, khi chúng ta phải đối mặt với kết quả không thuận lợi, chúng ta không biết phải làm gì ngoại trừ suy nghĩ tự hủy hoại mình để thoát khỏi cái kết quả đau khổ, không nhận ra rằng chúng ta chỉ có thể giết chết cơ thể mà thôi. Tâm sẽ tiếp tục đau khổ trong địa ngục.
Khi chúng ta được tái sinh trở lại làm một con người , chúng ta sẽ lại tự tử khi chúng ta rơi vào những khó khăn mà chúng ta không thể đối phó với chúng. Đức Phật dạy rằng cứ mỗi lần tự tử theo sau đó sẽ là 500 vụ tự tử khác trong những kiếp sống tương lai của con người bởi vì nó là thói quen được hình thành.
Cách duy nhất để phá vỡ cái vòng luẩn quẩn này là nương tựa vào Pháp và sử dụng nó để đối phó với nghịch cảnh của chúng ta Sử dụng sự kiên nhẫn, nhẫn nại và khoan dung để đối mặt với vấn đề của chúng ta, cho dẫu vấn đề có nghiêm trọng thế nào đi nữa. Chúng ta không được trốn chạy, thậm chí nếu điều đó có nghĩa là vào tù, hoặc bị kết án, chỉ cần nghĩ về nó như là hậu quả của nghiệp bất thiện của chúng ta trong quá khứ. Một khi đã thanh toán xong, nó sẽ ra đi mãi mãi.
Hầu hết chúng ta có lẽ nghĩ rằng tạo phước báu là chỉ làm việc từ thiện, trong thực tế có những cách khác để có tạo phước báu. Giống như khi ăn, chúng ta không chỉ ăn cơm thôi, chúng ta còn ăn rau và trái cây. Cơ thể của chúng ta cần năm nhóm thực phẩm để được mạnh mẽ và khỏe mạnh. Tương tự như vậy, tâm của chúng ta chỉ sẽ phát triển nếu chúng ta tu tập mười cách để tạo thiện nghiệp.
Vì vậy phận sự của chúng ta là đưa những gì chúng ta nghe ngày
hôm nay vào sự thực hành. Sau đó và chỉ sau đó chúng ta mới
gặt hái những kết quả thuận lợi đem lại cho chúng ta hạnh phúc và sự thịnh vượng.

Theo: Ten ways to make merits
Người dịch: Pañña Dīpa Tuệ Đăng









Thứ Tư, 22 tháng 10, 2014

KỲ TÍCH SÔNG HÀN


Tổng thống Park Geun Hye (con gái của Tổng thống đầu tiên Hàn Quốc Park Chung Hy - người đặt nền móng cho Kỳ tích sông Hàn).Trong bài phát biểu tại lễ nhậm chức của mình, bà Park đã kêu gọi nhân dân cùng với chính phủ cùng nỗ lực để mở ra “một kỷ nguyên mới của hy vọng và hạnh phúc”.Thập niên 60, Hàn Quốc là 1 trong những nước nghèo đói nhất châu Á. Năm 1968, người Hàn quyết định thay đổi giáo dục bằng cách bê nguyên sách giáo khoa của người Nhật về dịch sang tiếng Hàn và giảng dạy, ngoại trừ các môn xã hội như địa lý, lịch sử và văn học. Lúc đó cũng có nhiều người chỉ trích vì tính sĩ diện của người Hàn Quốc rất cao, lẽ nào lại không tự soạn được một bộ sách giáo khoa. Nhưng họ vẫn quyết tâm thực hiện, vì để có chương trình giáo dục đó, người Nhật đã mất cả trăm năm cải biên từ cách đào tạo của giáo dục phương Tây phù hợp với đặc trưng châu Á, bắt đầu từ thời Minh Trị Thiên Hoàng. Để rút ngắn thời gian, chẳng có cách nào ngoài việc lấy kinh nghiệm của người khác, để còn lo việc khác nữa. Vì Hàn Quốc muốn trở thành một bản sao mới của Nhật, nền kinh tế dựa trên lòng tự hào dân tộc, tính kỷ luật và đạo đức của toàn thể xã hội.
Đúng 20 năm, đến 1988, Hàn Quốc đăng cai Olympic Seoul, cả thế giới không ai tin vào mắt mình khi thấy kỳ tích bên bờ sông Hàn lại khủng khiếp như thế. Ô-tô, xe máy, dệt nhuộm, hoá chất, đóng tàu, điện tử, bánh kẹo...bên Nhật có cái gì thì bên này có cái đó, dù dân số chỉ bằng 1/3. Không ai biết trong 20 năm đó, cả dân tộc Hàn Quốc đã nắm chặt tay với quyết tâm thoát nghèo như thế nào. Trên tivi chỉ có 2 chương trình là "dạy làm người" và "dạy làm ăn", từ cái văn minh nhỏ xíu như nụ cười của một nhân viên bán hàng, đến cách quản lý chi phí của một quán cà phê, đến cách tạo dựng một nhà máy. Từ một dân tộc "xin việc", tức các doanh nghiệp nước ngoài đến đặt nhà máy tại Hàn và thuê lao động Hàn, Hàn Quốc bắt đầu khan hiếm lao động và trở thành dân tộc đi "cho việc", tức xây dựng các nhà máy ở nước ngoài và hàng triệu người Trung Quốc, Thái Lan, Philippines đứng xếp hàng xin các ông chủ Hàn Quốc cho họ việc làm. Hàn Quốc đã thành công trong việc tiếp nối Nhật Bản thành dân tộc đi cho việc người khác.
Năm 1988, pháo hoa thắp sáng 2 bờ sông Hàn, người Hàn Quốc ôm nhau và cười trong nước mắt, hơn 100 quốc gia giàu có nhất trên thế giới miễn visa cho họ, Hàn Quốc giờ đây đã bước chân vào nhóm 24 quốc gia thịnh vượng nhất loài người. Nhưng thách thức mới lại xuất hiện, vì bây giờ không phải là Nhật Bản nữa, mà là Hồng Công và Singapore, 2 cực hút nam châm của cả châu Á về tài chính, thương mại và giải trí. Phim Hồng Công tràn ngập thị trường và không có đối thủ. Người Hàn tuyển chọn ngay 2000 sinh viên ưu tú nhất, cử sang Holywood, điên cuồng học hành, từ đạo diễn, diễn viên, phục trang đạo cụ ...4 năm sau tốt nghiệp, năm 1992, những bộ phim Hàn Quốc đầu tiên ra đời như Cảm xúc, Mối tình đầu, Hoa cúc..với một thế hệ diễn viên đẹp từng milimet và hợp nhãn người châu Á. Ngành làm phim phối hợp với ngành thời trang, mỹ phẩm và hàng tiêu dùng, bắt đầu xâm nhập vào các thị trường. Đại sứ quán Hàn Quốc tại các nước có nhiệm vụ dịch thuật ra tiếng địa phương và tặng không cho các đài truyền hình, tạo ra làn sóng Hanluy nổi tiếng. Người Nhật điên cuồng, người Trung Quốc điên đảo, các nước Đông Nam Á thì chỉ biết ụ pa ơi, ụ pa hỡi. Phim Hongkong bị đá văng ra khỏi thị trường cho thuê băng đĩa.
Năm 1988, ngoài 2000 người đi Holywood để xây dựng công nghiệp điện ảnh, ngần ấy người được cử đi Milan và Paris để học về thời trang, mỹ phẩm. Các tập đoàn như xe Kia, Samsung, Hyundai còn thuê cả ê-kip thiết kế của các hãng xe Đức như Mercedes, BMW làm việc cho họ, với tham vọng xuất khẩu xe sang Mỹ và châu Âu. Muốn bán cho Tây thì bao bì nhãn mác phải có óc thẩm mỹ của Tây, chứ kiểu "tròn tròn xinh xinh" của dân châu Á, tụi Tây không thích, không bán được. Có những năm, những mẫu xe của Hyundai bán chạy nhất ở Bắc Mỹ và châu Âu. Người Mỹ bắt đầu nhìn người Hàn với ánh mắt khác, ngưỡng mộ và ngạc nhiên, thích thú.
Ngoài ra, những sinh viên giỏi toán nhất được hướng theo ngành tài chính ở các đại học lớn ở Mỹ, với tham vọng Seoul thành một London, New York. Các quỹ đầu tư ra đời, tự tìm kiếm các nhà máy mới khởi nghiệp be bé để rót tiền vào, tham gia vào quản trị. Không chỉ trích, chỉ góp sức góp trí để xây dựng. Một người Hàn giàu có là cả dân tộc Hàn giàu. Hệ thống bán lẻ Lotte phải có nghĩa vụ mang hàng hoá Hàn đi khắp nơi, ông lớn Samsung bắt đầu tuyển dụng những sinh viên giỏi nhất châu Á về cho học bổng thạc sĩ miễn phí với điều kiện tốt nghiệp xong phải mấy năm phục vụ cho họ. Họ gom trí tuệ của cả châu Á để chinh phục thị trường điện thoại thông minh và máy tính bảng, cạnh tranh đối đầu với Apple, đối đầu với cả một tập thể trí tuệ thung lũng Silicone, cứ như Airbus của châu Âu cạnh tranh với Boeing vậy.
Người Hàn Quốc, dù dân thường hay sếp lớn, tất tần tật mọi thứ họ dùng phải Made in Korea, dù lúc sản phẩm kém cỏi còn xấu xí và đầy lỗi của thập niên bảy mươi hay hiện đại tinh xảo như bây giờ. Nếu người tiêu dùng không ủng hộ sản phẩm nhem nhuốc của thời khởi nghiệp, thì doanh nghiệp còn tồn tại đâu mà có sản phẩm tinh xảo sau này?
Tony nhớ lần đi Hàn đầu tiên, mùa thu năm 2005, bà chị ở VN cẩn thận ghi tên mấy nhãn hiệu mỹ phẩm ưa thích của chị ấy cho mình mua giùm. Ở cửa hàng mỹ phẩm, cô bán hàng mặc bộ váy veston đen, chạy như bay lấy hết sản phẩm này đến sản phẩm khác cho Tony xem, đều là của Hàn cả. Do tiếng Anh không nói tốt nên cô cứ giải thích bằng tiếng Hàn đến lúc giọng khàn đặc. Đến lúc Tony lấy tay chỉ hộp phấn Lancom, thì cô thất vọng oà khóc. Cô khóc vì cô đã không thành công khi tình yêu nước của cô không thuyết phục được khách hàng. Tony nhìn cô ấy sững sờ, lẽ nào chỉ là 1 cô gái bán hàng bình thường mà có lòng yêu đất nước mãnh liệt thế sao? Tony thôi bèn mua mấy hộp mỹ phẩm của Hàn, dù chẳng biết có tốt không, vì kính phục quá. Lúc Tony bước ra khỏi cửa hàng, ngoái lại vẫn thấy cổ gập đầu cung kính.
Ngoài phố, gió bắt đầu lạnh, từng tốp học sinh chạy tập thể dục rầm rập trên vỉa hè, những chiếc áo khoác thêu cờ quốc gia ở sau lưng. Và Tony biết, sau lưng của mỗi công dân luôn là tổ quốc.


Posted by: Phuong T <cucptran@yahoo.com>