Xưa, có anh đồ tể
Sống cạnh ngôi chùa làng
Hàng ngày cứ mờ sáng
Khi chuông chùa ngân vang
Là anh ta tỉnh dậy
Sửa soạn bộ đồ nghề
Rồi bắt đầu mổ lợn
Tiếng lợn kêu thật ghê.
Mỗi người một nghề sống
Nên dân làng bực mình
Cũng chẳng làm gì được
Đành bấm bụng làm thinh.
Một tối nọ, sư cụ
Mơ thấy có một bà
Dắt năm đứa con nhỏ
Nhờ cứu mạng bà ta.
“Bằng cách nào? - sư hỏi.
Xin bà nói tôi hay.”
“Xin ngài thỉnh chuông sáng
Muồn muộn hơn mọi ngày.”
Sư cụ thỉnh chuông muộn
Anh đồ tể ngủ quên
Nên không kịp giết lợn
Bèn sang trách chùa bên.
Anh ta được sư cụ
Kể giấc mơ của mình
Về nhà, vào chuồng lợn
Thì thấy lợn vừa sinh.
Đúng năm con rất đẹp
Anh đồ tể lặng người
Nhẩm đếm mình đã giết
Bao sinh mạng trên đời.
Rồi anh ta quyết định
Từ nay sẽ bỏ nghề,
Không bao giờ giết lợn,
Cầm con dao anh thề.
Rồi cắm con dao ấy
Giữa sân chùa, sau này,
Qua một đêm sấm chớp,
Nó hóa thành bụi cây
Có lá như dao nhọn,
Hoa đỏ như máu tươi.
Mọi người gọi huyết dụ,
Tức là cây máu người.
2
Huyết dụ có hai loại:
Lá bên đỏ bên xanh,
Lá hai bên đều đỏ.
Đều là cây họ Hành.
Huyết dụ là vị thuốc
Lưu truyền trong dân gian,
Chữa cầm máu, băng huyết,
Ho ra máu, dịch tràn.
Phụ nữ trước khi đẻ,
Hoặc đẻ rồi, sót nhau,
Không nên dùng huyết dụ,
Đã đau càng thêm đau.
Khi dùng, sắc lá uống:
Hai mươi gam một ngày.
Lá khô thì một nửa,
Uống vào sẽ đỡ ngay.
Theo: Thái Bá Tân
Một đêm nọ, lúc ngủ thầy nằm mơ thấy nhà mình có một cỗ xe ngựa, trên xe có sáu cô gái, cô nào cũng rất là dễ thương, sắc đẹp của các cô làm cho “chim sa cá lặn”, như tiên nữ giáng trần; Các cô tiến đến gần hỏi: “Chàng ơi! Đến đây! Chàng ơi đến đây! Trên xe còn rất rộng, chúng thiếp có để cho chàng một chỗ này!”. Liễu Tình lúc ấy là một thanh niên, cũng giống bao nhiêu người thanh niên khác, khó mà thắng nổi với những nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành, cộng thêm với những lời mời ngọt như đường và những nụ cười “chết người”… cậu ta cảm thấy thú vị liền lên ngồi. Xe đi được một lúc thì dừng lại, sáu cô gái bước xuống, cậu cũng bước xuống. Cậu thấy phía trước có một cái cửa, nhưng cửa rất nhỏ. Sau khi sáu cô gái vào trong, cậu cũng có ý định vào theo. Nhưng rất lạ, sáu cô gái không đi mà bò vào, cậu cùng làm y như họ. Sau khi họ bò vào xong, đến lượt cậu, cậu thấy một vị thần Kim Cang, giống như Bồ tát Vi Đà tay cầm chày Kim Cang, vừa thấy cậu liền cản lại: “Ông không được vào đây ra mau, ra mau!”. Nhưng cậu cứ một mực đi vào, thần Kim Cang hét: “Đã nói không được vào, mà ông cứ cứng đầu muốn vào, người tụng kinh Kim Cang, không được phép vào nơi này, tôi đã bảo ông đi ra mà ông không chịu đi à!”, liền lấy chày Kim Cang nện xuống đầu cậu, khiến cho đầu cậu vô cùng đau nhức, ngay lập tức liền ngất xỉu, khi tỉnh dậy thấy mình nằm trên giường. Cậu nói: “À, thì ra là nằm mơ!”. Nhưng quái lạ, cậu cảm thấy ở đâu có mùi rất hôi như là mùi phân heo, mùi này từ trước đến nay trong nhà cậu làm gì có, mà cũng chưa từng nghe mùi này bao giờ. Chao ôi! Cậu cũng vô cùng mệt mỏi, trong dạ lại bồn chồn, mồ hôi ướt đẫm cả thân. Cậu xem kỹ lúc này mới quá nửa đêm, ngủ lại cũng không được, nên dậy tụng kinh Kim Cang và ngồi cho đến sáng. Đến sáng, cậu quyết định đi tìm nơi mà tối qua đã nằm mơ thấy, cậu đi tới những nơi gần đó để tìm xem, vốn dĩ cái cửa nhỏ là gì? Ô! Nó kia rồi! Cậu vẫn còn nhớ như in cái cửa nhỏ này, đó là cái rãnh nước ở ngoài chuồng heo (nơi chuồng heo người ta đào một cái rãnh để cho phân và nước tiểu của heo chảy ra), chính là nơi tối qua cậu thấy mình đi vào. Bấy giờ cậu cảm thấy lạnh cả xương sống, liền đi tìm người chủ để hỏi thật hư thế nào. Cậu hỏi: - Thưa ông chủ! Cho tôi hỏi một chút. Nửa đêm hôm qua có ai đến đây không? Ông chủ đáp: - Làm gì có ai, nửa đêm mà đến. Cậu hỏi: - Tối qua tôi nằm mộng thấy bảy người đi vào trong đó bằng con đường nhỏ này, chẳng hay bên trong đó có xảy ra việc gì không? Ông chủ cười và đáp: - À! Có việc như thế này. Nhà tôi có nuôi heo nái, tối qua heo mẹ sinh được bảy con heo con, sáu con cái và con đực, nhưng con đực vừa sinh ra đã chết rồi. - Con heo chết ông bỏ đâu? Có thể dẫn tôi đi xem được không? - Tại sao lại không được nhỉ? Tôi bỏ nó ở bờ rào, cậu theo tôi! Vừa nhìn thấy con heo đực, cậu biết ngay nó chính là mình, lúc này cậu cảm thấy hai lỗ tai ù ù, không nghe được âm thanh gì hết, trời đất tối om, quay cuồng, đảo lộn, tay chân run rẩy, nói không nên lời. Cậu cố gắng chạy về thật nhanh mà miệng luôn lắp bắp: “Nguy… nguy… nguy… hiểm… hiểm… quá… quá!”. Tối hôm qua nếu không có thần Kim Cang quát cậu: ” Người tụng kinh Kim Cang không được phép vào nơi này”, và không dùng chày nện lên đầu cậu chắc chắn bây giờ cậu đã làm heo rồi. Sau khi tỉnh táo trở lại, cậu đến núi Phổ Đà xin xuất gia. Phương trượng núi Phổ Đà hỏi cậu: - Tại sao ông muốn xuất gia? Cậu bèn đem tất cả mọi việc kể cho Phương trượng nghe. Nghe xong, Phương trượng nói: - Như vậy cậu là người rất có thiện căn. Nhân đó, Phương trượng đặt pháp danh cho cậu là “Liễu Tình”. Cho nên, gọi thầy là “Liễu tình Hòa Thượng”. ● Nằm mộng rất nguy hiểm, không nên xem thường nó. Khi nằm mộng là lúc thức thứ sáu (ý thức) không làm chủ được “linh giác” của mình, nó luôn chạy theo cảnh mộng thì thật là nguy hiểm! Mọi người khi nằm mộng cần phải đặt biệt chú ý, nhất là những bạn thanh niên, dù gặp thiếu nữ rủ cũng không đi. Các bạn có thể trả lời: “Tôi không đi đâu! Tôi có con đường của tôi!”. Muốn đạt được chính niệm như thế, cần phải luyện tập niệm Phật trong mộng. Nếu trong giấc mộng không có khả năng niệm Phật, mà còn bị giấc mộng lôi kéo thì thật nguy hiểm! Nếu ta không có sự tu tập niệm Phật thường xuyên, không có chính niệm niệm Phật, lúc đó thần thức của chúng ta sẽ mờ mờ mịt mịt luôn đi theo giấc mộng. “Ngày mai không biết sẽ ra sao”. Lúc nằm ngủ mà giống như Hòa thượng Liễu Tình thì thật nguy hiểm, nếu không nhờ thần Kim Cang đánh, chắc chắn sẽ không trở lại!
(Trích Tư Lương Người Tu Tịnh Độ Pháp sư Hội Tính-Dịch giả: Đạo Quang).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét