Con cũng nghe câu ”Đừng nhìn sự lạnh lùng của một người đàn ông mà vội phán xét trái tim họ bằng đá bởi đằng sau tảng băng kia có thể là một trái tim hừng hực lửa yêu thương.”
Đã có một thời ngô nghê con không tin điều đó là có thật. Cho đến một ngày con mệt nhoài trên con đường sự nghiệp, bế tắc trong mê cung tình yêu, lạc lối giữa dòng người tấp nập, con chợt giật mình khi nhận ra, con còn có gia đình để trở về, có một người mẹ luôn sẵn lòng chờ đón con và hơn nữa, ở đó, còn có một người đàn ông không biết nói lời ngọt ngào nhưng chẳng bao giờ gieo rắc đắng cay trong lòng con. Người đó là Cha.
Cha…
Con đã quá lớn để có thể sà vào lòng Cha, nũng nịu trên vai Cha, nắm tay Cha lê la khắp hàng quán để tìm mua món đồ chơi mà con ưa thích. Con đã quá lớn để ôm cha vào giấc ngủ, để thu mình trong lòng cha vào những ngày giá rét. Bỗng nhiên con ghét thời gian.
Con đã đủ lớn để tìm cho mình một tình yêu, tìm cho Cha một chàng rể nhưng Cha ơi, cuộc đời không giống như cuốn sách con đã đọc hay bộ phim con đã xem bởi nó cay đắng hơn rất nhiều. Con chỉ được học yêu thương nhưng đâu phải chàng trai nào cũng giỏi yêu thương, đôi khi họ còn giỏi cả lừa dối và phản bội. Con chỉ được dạy chung thủy nhưng con phải làm sao khi gặp kẻ hai lòng? Con được Cha dạy về một người đàn ông tốt nhưng Cha ơi, kẻ đó có phải chỉ xuất hiện trong giấc mơ?
Lạc lối trong mê cung tình cảm, va vấp phải quá nhiều những đớn đau, tiếp xúc với vô vàn những dối trá, đứa con gái của Cha bỗng nhiên yếu đuối lạ. Những lúc như vậy, con chỉ muốn tìm về bên Cha, dựa đầu vào vai Cha để nhận lại chút vững lòng về niềm tin, chút kiên cường trong ý chí và để con tin rằng ” người đàn ông tốt như Cha sẽ xuất hiện ở đâu đó trong cuộc đời con “. Con sẽ chờ, Cha nhé!
Con đã quá lớn để có thể sà vào lòng Cha, nũng nịu trên vai Cha, nắm tay Cha lê la khắp hàng quán để tìm mua món đồ chơi mà con ưa thích. Con đã quá lớn để ôm cha vào giấc ngủ, để thu mình trong lòng cha vào những ngày giá rét. Bỗng nhiên con ghét thời gian.
Con đã đủ lớn để tìm cho mình một tình yêu, tìm cho Cha một chàng rể nhưng Cha ơi, cuộc đời không giống như cuốn sách con đã đọc hay bộ phim con đã xem bởi nó cay đắng hơn rất nhiều. Con chỉ được học yêu thương nhưng đâu phải chàng trai nào cũng giỏi yêu thương, đôi khi họ còn giỏi cả lừa dối và phản bội. Con chỉ được dạy chung thủy nhưng con phải làm sao khi gặp kẻ hai lòng? Con được Cha dạy về một người đàn ông tốt nhưng Cha ơi, kẻ đó có phải chỉ xuất hiện trong giấc mơ?
Lạc lối trong mê cung tình cảm, va vấp phải quá nhiều những đớn đau, tiếp xúc với vô vàn những dối trá, đứa con gái của Cha bỗng nhiên yếu đuối lạ. Những lúc như vậy, con chỉ muốn tìm về bên Cha, dựa đầu vào vai Cha để nhận lại chút vững lòng về niềm tin, chút kiên cường trong ý chí và để con tin rằng ” người đàn ông tốt như Cha sẽ xuất hiện ở đâu đó trong cuộc đời con “. Con sẽ chờ, Cha nhé!
Cha…
Dòng thời gian vô tình cuốn con đi xa gia đình.
Đôi khi con thèm lắm bữa cơm có hương vị mẹ nấu, có tiếng nói của Cha và tiếng cười đùa của lũ nhỏ.
Dẫu biết rằng con lớn phải đi xa, chim đủ lông đủ cánh phải tung bay vào đời nhưng sao lòng con vẫn cứ nghẹn lại một nỗi niềm khó gọi tên.
Guồng xoáy đồng tiền có thể cho con sự giàu có nhưng nào có níu được tuổi xuân của Cha mẹ.
Công danh sự nghiệp có thể cho con có quyền lực nhưng quyền lực ấy liệu có đủ để ra lệnh cho bệnh tật, cho tuổi già tránh xa Mẹ cha.
Đôi khi con tự hỏi
Cha Mẹ sẽ sống được bao lâu?
Rồi con nhận ra ..
Tuổi tác do thời gian quyết định, cái chết do định mệnh định đoạt ..
Việc cần làm ko phải là cầu nguyện hay mong ước trường sinh ..
Mà là sống thật tốt, yêu thương thật nhiều để một mai khi cha mẹ già yếu và đi về nơi xa thì con có thể vỗ ngực, con là đứa – con – ngoan ..
Phải không Cha?
Cha…
Con sẽ mãi ghi nhớ bài học mà Cha căn dặn khi con bước vào đời.
Cha đã dạy cho con biết Hát, để những lúc hạnh phúc vụng về hay nỗi đau khiếm khuyết con sẽ hát để tiếng hát trở thành đại diện hợp pháp của tâm trạng, thành vật cản tuyệt vời của nước mắt và công cụ tốt nhất lấp đi tiếng cười để tiếng hát đó sẽ thay lòng con nói lên tất cả..
Cha đã dạy con biết mạnh mẽ, dạy con nghĩ về những điều tốt đẹp, về những bến đỗ bình yên, về một tương lai tươi sáng, về tình đi là tình dĩ vãng mà chỉ có mở lòng mới đón được tình mới… Cha đã dạy cho con thấy bi lụy vì tình là cái bi lụy ngu ngốc, chết vì tình là cái chết ngu si và gục ngã vì tình là một kẻ yếu đuối. Chỉ như vậy, con gái của Cha mới mạnh mẽ hơn nhiều trong từng bước đường đời.
Và bài học quan trọng nhất, Cha đã dạy cho con cách cân bằng cuộc sống giữa con đường đời ghồ ghề sỏi đá. Sẽ có những tháng ngày vì cơm áo gạo tiền mà con đánh mất thời gian cho yêu thương, cho những chuyến về nhà thăm Cha mẹ hay những cuộc điện thoại thăm hỏi cũng thưa dần. Sẽ có lúc vì cuộc sống riêng tư mà con sẽ khiến Cha mẹ chạnh lòng một cảm giác mình-bị-lãng-quên. Bỗng nhiên con thấy nhói khi nghĩ về những điều ấy,
Cha đã dạy cho con cách cân bằng thời gian, cách né mình khỏi những vòng xoáy để những yêu thương quanh mình không bị con làm cho tổn thương chỉ bởi cái gọi là “bận”.
Cảm ơn Cha, tiếng cảm ơn như trút cả tấm lòng.
Cảm ơn cha, lời cảm ơn tận sâu nơi đáy tim.
Sưu tầm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét